"Cô là ai? Cô định đưa tôi đi đâu vậy?"
Hàn Kỳ Âm nắm chặt lấy đai an toàn vì Mộ Dung Tuyết phóng rất nhanh.
Mộ Dung Tuyết cười haha trả lời
"Cô đừng lo, tôi là Mộ Dung Tuyết- em gái của Dung Nham. Không lẽ cô không muốn thoát khỏi anh trai tôi ư?"
Nói xong còn quay sang nháy mắt với cô.
Hàn Kỳ Âm ngạc nhiên, không trả lời mà hỏi lại Mộ Dung Tuyết
"Tôi là Hàn Kỳ Âm. Nhưng chúng ta đi đâu?"
Nghe giọng điệu của cô, Mộ Dung Tuyết biết mình đã đoán đúng, ông anh trai đào hoa kia thực sự đang đơn phương. Haha...
Đúng lúc này chuông điện thoại vang lên, Mộ Dung Tuyết không cần nhìn cũng biết là ai gọi, cô thản nhiên giơ tay chạm vào màn hình tắt đi. Ở bên kia Mộ Dung Nham sau khi biết được tin báo từ thuộc hạ, liền sốt sắng gọi điện muốn chất vấn cô em gái cứng đầu này. Nhưng anh quên mất trong hai người, anh còn cứng đầu hơn cả cô.
Điện thoại cứ ngắt mãi, sau đó chuyển sang tắt máy luôn. Mộ Dung Nham nghiến răng tức giận, con nhóc này rốt cuộc muốn làm gì?! Nó định đưa cô đi đâu?!
Mộ Dung Tuyết nghĩ lúc này anh đang tức giận lắm đây, cơ hội ngàn năm có một để chọc tức ông anh trai này đâu phải lúc nào cũng có. Đây là để trừng phạt về việc Mộ Dung Nham bỏ mặc cô quản lí Mộ gia một mình, không thèm đoái hoài.
"Chúng ta sẽ đến một nơi rất tuyệt..."
Mộ Dung Tuyết nói với cô.
Chiếc xe phóng đi rất nhanh, Hàn Kỳ Âm nhìn đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tinh-me-luyen-vo-han-su-diu-dang-doc-nhat/1269779/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.