Tỉnh dậy, hơi ấm bên cạnh đã không còn, trong phòng im lìm. Thời Ninh giật mình, lật chăn ra xuống giường.
"Dạ!"
"Thời Ninh, em tỉnh rồi à?"
"Tần Ngạo? Tại sao anh lại ở đây? Dạ đâu? Anh ấy đâu anh?!" Thời Ninh kích động lay mạnh cánh tay anh.
Tần Ngạo đau xót, không nỡ buông lời, chỉ an ủi cô.
"Em bình tĩnh lại đi..."
"Anh nói cho em biết anh ấy ở đâu? Tại sao em lại ở đây? Em phải đi tìm anh ấy!"
Thời Ninh toan chạy đi. lại bị Tần Ngạo giữ lại.
"Thời Ninh, anh bảo em bình tĩnh lại!"
"Không!" Cô vùng khỏi tay anh, vừa khóc vừa lùi người lại "Tại sao em lại ở đây? Anh muốn chia cắt em và Dạ đúng không? Mau nói cho em biết anh ấy đang ở đâu?!"
Giờ đây cô đã hoàn toàn mất bình tĩnh, Nam Huyền Dạ của cô, anh đi đâu mất rồi. anh đã hứa sẽ luôn ở bên cạnh cô mà...mới hôm qua hai người vẫn còn ở bên nhau, anh vẫn còn ôm cô, nói những lời yêu thương.
Thời Ninh chạy ra ngoài cửa, bị Tần Ngạo kéo lại, anh ta ôm chặt người cô từ phía sau, dù không nỡ nhưng cuối cùng vẫn phải nói ra.
"Em bình tĩnh lại đi, Nam Huyền Dạ chết rồi!"
"Cái gì..."
Thời Ninh không tin, lời Tần Ngạo nói như sét đánh ngang tai, cô vùng được khỏi tay anh, tát cho anh một cái.
"Em không cho phép anh nói xằng bậy như vậy!"
Bàn tay cô run lên, Tần Ngạo nhận cú tát đầu tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tinh-cam-do-chi-mang/2322284/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.