Tâm trạng của Thời Ninh hơi lắng xuống khi trông thấy hai người bọn họ, anh nhạy bén nhận ra bảo bối không vui, suy nghĩ một lát, bèn nói với cô.
"Bảo bối, anh có thể khiến Ôn thị phá sản."
Trong hai năm cô đi, Ôn thị được Ôn Hạo phát triển mạnh hơn, nhưng so với tập đoàn Nam thị thì vẫn chưa là gì. Nam Huyền Dạ cũng vì tâm trí lúc đó hoàn toàn chỉ lo đi tìm cô nên đã quên mất anh ta.
"Không cần."
Cô nhẹ giọng đáp, kẻ thù của anh đã nhiều lắm rồi, bây giờ lại còn thêm Ôn Hạo nữa. Chẳng qua khi nhớ về quá khứ, cô có hơi buồn một chút thôi.
Nam Huyền Dạ đưa môi hôn lên ngón tay đeo nhẫn của cô, ánh mắt vô cùng thâm tình. Chiếc nhẫn này anh đã luôn giữ nó rất lâu rồi, bây giờ nó mới được lồng vào tay cô.
"Bảo bối, anh sẽ luôn ở bên cạnh em."
Cô xúc động, gật nhẹ đầu.
Bấy giờ, điện thoại của Nam Huyền Dạ đột ngột reo vang, anh vừa nghe thì ánh mắt đã tối sầm đi. Cảm nhận được ánh mắt của cô đang nhìn mình, anh bèn quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
"Được. Tôi biết rồi."
Nam Huyền Dạ cúp điện thoại, vuốt tóc bảo bối trong lòng rồi nói.
"Bảo bối, anh có chút chuyện đột xuất, em về nhà trước nhé."
Thời Ninh đắn đo rồi gật đầu, chiếc xe màu đen chở anh phóng như bay rời đi nhanh chóng xa khuất khỏi tầm mắt cô. Cô thở dài nhìn chiếc nhẫn kim cương được lồng vào trên ngón tay mình, đi vào trong ngôi biệt thự.
Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tinh-cam-do-chi-mang/1743489/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.