"Vậy nên, em sẽ mãi mãi không tha thứ cho anh sao?"
Nam Huyền Dạ nhìn cô.
Cô không trả lời.
Mọi chuyện đã xảy ra rồi, tha thứ thì có ích gì.
Tầm mắt cô rơi trên dấu hôn và dấu răng trên cổ anh, nhớ lại đêm hôm qua, lí trí cô lúc đó đã không còn. Không, thực ra là cô đang tự xây một bức tường trốn tránh anh, cô không dám đối diện với sự thật đối với tất cả những chuyện anh đã làm.
Ép cô, trói buộc cô chỉ vì quá yêu cô.
Còn cô lại chỉ biết phản kháng, trốn chạy. tự lừa dối bản thân.
Thời Ninh nhếch môi cười tự giễu.
"Nam Huyền Dạ, anh cần hỏi nhiều như thế làm gì, chỉ cần tôi nghe theo anh là được phải không?"
Cô nói.
Anh cảm thấy cô thật khác lạ, không thể giải thích được. Thời Ninh chợt lại gần anh hơn rồi hôn anh, trước mặt thuộc hạ cô không hề ngại ngần thể hiện thân mật, lưỡi cô mang theo ngọt ngào đầy sức cám dỗ. Anh đơ người mất ba giây rồi cánh tay chế trụ vòng eo cô, cuồng nhiệt đáp lại.
Cho đến khi hơi thở cô gấp gáp hổn hển thì anh mới buông cô ra, Thời Ninh cảm nhận được dục vọng bên dưới lại cọ vào mông cô, lúc này mới buông anh ra đứng dậy, vuốt lại tóc tai và quần áo.
Cơ thể mềm mại rời khỏi anh, Nam Huyền Dạ nhìn cô một lúc lâu, sau đó mới đứng dậy bá đạo ôm eo cô cùng đến công ty.
Ở trên xe, bình thường cô sẽ thu người vào một góc không muốn ở gần anh, thế mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tinh-cam-do-chi-mang/1743482/chuong-66.html