"Đủ rồi."
Thời Ninh chống tay lên ngực anh kéo giãn khoảng cách giữa hai người, gò má cô ửng đỏ, đôi môi căng mọng hơi bóng như mời gọi anh, ánh mắt lại hơi cụp xuống, hàng mi cong cong run rẩy.
"Sao vậy? Lúc nãy khẩu khí của em còn lớn lắm mà."
Nam Huyền Dạ còn cố tình dùng giọng điệu trêu chọc cô.
"Chứ không phải là anh bảo cô ta đến đây để gây sự với tôi à?"
Thời Ninh lườm anh, anh lại ôm cô ngồi trên ghế, vuốt ve má phấn của cô
"Nào có, cô ta đột nhiên đến đây, anh không biết."
Cô nheo mắt lại đánh giá lời anh nói, anh lại trưng biểu cảm vô tội không biết gì ra.
"Anh thề."
"Tôi không biết, cô ta là vị hôn thê của anh, còn tôi vốn chẳng là gì cả."
Cô đẩy anh ra nhưng bàn tay anh lại siết chặt eo cô hơn, ánh mắt anh nghiêm túc lạ thường
"Bảo bối, cho anh thêm một chút thời gian, anh sẽ xử lí ổn thỏa."
Thời Ninh nhìn vào mắt anh, một lần nữa cô lại suýt thì tin anh, đáng tiếc là hai năm trôi qua rồi, cô không còn là một Thời Ninh như ngày xưa nữa, để anh lừa dối.
"Nam Huyền Dạ, anh cảm thấy anh nói những lời này bây giờ còn có ý nghĩa gì nữa không? Cả hai chúng ta đều đã thay đổi rồi, anh đã có vị hôn thê, nếu năm xưa anh thực sự yêu tôi thì anh đã không đính hôn với cô ta."
Cô nhìn anh lạnh lùng, nói.
Đối diện với ánh mắt đó, Nam Huyền Dạ nhất thời không thể nói gì, năm xưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tinh-cam-do-chi-mang/1743471/chuong-55.html