Giữa đêm khuya.
Thời Ninh mệt mỏi ngủ thiếp đi trong vòng tay anh, bay cả một quãng đường dài, cộng thêm lo lắng cho Tiểu Đình, sau đó lại còn triền miên dây dưa với anh một trận, mí mắt cô không lâu sau đó liền díp lại.
Bình thường cô rất khó ngủ, thậm chí có một khoảng thời gian còn phải dùng đến thuốc ngủ để hỗ trợ. Vậy mà tối hôm nay nằm trong vòng tay và hơi ấm của anh, tâm trí cô đã rơi vào giấc ngủ lúc nào không hay.
Đợi hơi thở cô dần đều, Nam Huyền Dạ mới ngồi dậy, thân hình hoàn mỹ lộ ra, anh tựa người vào đằng sau, bàn tay nhẹ luồn vào mái tóc cô mà vuốt ve, cảm thấy đây là khoảnh khắc bình yên nhất từng có.
Anh nhẹ cầm bàn tay của cô lên, đôi tay cô hơi sần sùi, không còn nõn nà như hồi trước khi còn ở bên anh. Có lẽ cô đã phải rất vất vả, còn phải nuôi thêm cả Tiểu Đình nữa.
Chính xác là khi vừa mới sang Pháp thì Thời Ninh đã phải làm rất nhiều việc như phục vụ, phát tờ rơi...thậm chí còn suýt nữa bị cưỡng hiếp, lúc đó may mà cô đã gặp được Tần Ngạo và được anh cứu giúp.
Nam Huyền Dạ không hề biết những điều đó, anh hối hận vì đã hai lần để vuột mất cô, lần này cho dù có phải chết thì anh cũng sẽ không bao giờ để cô rời đi nữa.
Anh nhẹ nhàng đeo chiếc vòng tay vào cổ tay mảnh khảnh của cô, sau đó đưa lên môi hôn nhẹ. Thời Ninh bị động liền "ưm" một tiếng nhưng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tinh-cam-do-chi-mang/1743463/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.