Tiếng chuông điện thoại ting tang rung lên, Nam Huyền Dạ định thò tay vào túi lấy ra xem thì Kiều Minh Nguyệt ở bên cạnh lại khoác tay anh thân mật
"Dạ. sao thế?"
"Không có gì."
Anh ngập ngừng một lát rồi mới trả lời.
Nhưng trong lòng không biết tại sao cứ có cảm giác chẳng lành.
Anh nhớ đến bảo bối, bèn rút tay ra khỏi Kiều Minh Nguyệt, nói xin lỗi rồi đi ra chỗ khác mở điện thoại lên định gọi cho Ngô quản gia xem tình hình của cô thế nào thì lại thấy một clip được gửi tới.
Vừa mở clip ra xem, hô hấp trong anh đã ngừng lại, người trong clip lại là bảo bối của anh...?
Tiếng hú hét vang dội, trong ánh mắt cô không giấu nổi sự sợ hãi. Cô giống như một con thú nhỏ bị dồn vào đường cùng trước bầy sói, đáng thương tội nghiệp.
Anh lập tức không bận tâm đến Kiều Minh Nguyệt đang gọi phía sau, lên xe của mình phóng vù đi. Mọi người liền bàn tán xôn xao, Kiều Minh Nguyệt chưa từng bị bẽ mặt đến như thế bao giờ, tròng mắt lộ rõ tức giận, còn Nam Yên Vũ thì nở nụ cười thâm hiểm.
Bọn chúng còn gửi vị trí của cô cho anh, yêu cầu anh đến một mình. Nam Huyền Dạ cởi bỏ áo khoác vướng víu, xắn tay áo sơ mi lên, đáy mắt là sự giận dữ cuồng nộ không che giấu. Chết tiệt! Tất cả là một cái bẫy!
Tất cả bọn chúng, bao gồm của người của Nam gia đều không coi cô ra gì, sau lưng anh ngấm ngầm làm hại cô!
Nam Huyền Dạ hận bọn chúng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tinh-cam-do-chi-mang/1743456/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.