"Anh không đi đâu cả. Anh sẽ luôn ở bên cạnh em."
Nam Huyền Dạ yêu thương vuốt nhẹ mái tóc mượt mà của cô. Thời Ninh nhất thời không biết nói gì, bởi vì cô biết một điều, cô đã làm tổn thương anh rồi.
"Bảo bối, anh đưa em đi xem một thứ."
Thời Ninh nghe lời đi theo anh, Nam Huyền Dạ đưa cô lên sân thượng của ngôi biệt thự, ở đây có một cái mái hình vòm trong suốt. Dưới bầu trời đêm, mái vòm bỗng nhiên bừng sáng, hằng hà sa số ngôi sao tỏa sáng lấp lánh khiến cô kinh ngạc cùng cảm động.
"Bảo bối."
Anh bước đến từ phía sau ôm lấy cô, Thời Ninh cảm động rưng rưng ngắm nhìn cả một bầu trời sao trong tầm mắt đẹp hơn cả thứ cô từng tưởng tượng.
Nam Huyền Dạ chỉ vào ngôi sao sáng nhất kia rồi cất giọng dịu dàng bên tai cô
"Ngôi sao sáng nhất kia được gọi là Thiên Bình, truyền thuyết kể rằng Thiên bình là 1 cây đàn hạc thần do Hermes tạo ra và được Apollo giao cho Orpheus. Mỗi khi Orpheus chơi chiếc đàn hạc này, đều là những bản tình ca dành cho vợ chàng là nàng Eurydice, không may sau đó cô ấy qua đời, Orpheus đã giao kèo với Hades để được gặp vợ của mình, với điều kiện không được quay đầu nhìn nàng cho đến khi quay trở về trần gian. Nhưng Orpheus đã không thực hiện được, khoảnh khắc nhìn thấy nàng thì cũng chính là lúc Eurydice biến mất mãi mãi..."
Giọng nói của anh trầm thấp đều đều, vậy mà hốc mắt cô lại ươn ướt. Nam Huyền Dạ tiếp tục nói
"Bảo bối,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tinh-cam-do-chi-mang/1743445/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.