Lúc Nam Huyền Dạ đi ra ngoài đã lạnh lùng dặn dò người làm phải chăm sóc cô cẩn thận.
“Nếu cô ấy xảy ra chuyện gì thì máu sẽ nhuộm đỏ ngôi biệt thự này.”
Anh tàn nhẫn nói, đám người hầu run lẩy bẩy cúi gập người đúng chín mươi độ khi Nam Huyền Dạ đi qua, vết bỏng ở tay và trán anh không hề quan tâm. Khi đi đến trước xe ô tô đen thì Hoắc Lãnh đã đợi sẵn “lão đại.” Nam Huyền Dạ gật đầu, Hoắc Lãnh mở cửa xe cho anh nhưng anh chợt khựng lại.
“Lão đại, có chuyện gì ạ?”
Anh không đáp lời mà hướng mắt về phía căn phòng có cô đang ở, Thời Ninh giật mình bèn trốn sau tấm rèm. Ánh mắt Nam Huyền Dạ sâu không thấy đáy, lát sau đã lên xe rồi đóng cửa lại.
“Đi thôi.”
Chiếc xe ô tô đen âm u, cao ngạo giống như anh cuối cùng cũng rời đi, Thời Ninh nắm chặt tấm rèm hé mắt ra nhìn, Nam Huyền Dạ không còn ở đó nữa mà bây giờ chỉ còn lại bóng đêm tịch mịch.
Cô lại trở về giường nằm, ga giường dường như vẫn còn đọng lại mùi hương của anh và dấu vết về cuộc hoan ái của hai người lúc nãy. Cô sững người lại mất ba giây sau đó gọi người hầu vào
“Có ai không?”
“Thời tiểu thư có gì cần sai bảo ạ?”
Cô gái ban nãy lại bước vào rất nhanh, tựa như lúc nào cũng ở đó chỉ cần cô gọi là xuất hiện.
“Phiền cô thay giúp tôi cái ga giường này, cả vỏ gối và chăn cũng thay luôn đi.”
Cô nói.
“Vâng.”
Thời Ninh đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tinh-cam-do-chi-mang/161360/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.