Mùa hè nóng bức trôi qua mùa đông lạnh giá lại đến, bụng của Bạch Hiền dần nổi to như cái trống, Bạch Hiền đã xin nghỉ làm ở nhà đợi sinh con. Xán Liệt vì Bạch Hiền mà tuyển bảo mẫu và bác sĩ chuyên môn đến chăm sóc Bạch Hiền. 
Hiếm khi mặt trời xuất hiện giữa mùa đông lạnh giá như thế này, Bạch Hiền nhờ bảo mẫu đưa đi tản bộ. Vì bụng to nên đi lại không tiện, y phục mùa đông lại rất dày, nếu như không phải bác sĩ dặn trước khi sinh nên vận động mới dễ sinh, thì Bạch Hiền cũng sẽ không như một con chim cánh cụt bước đi trên đường. 
Đi mệt rồi Bạch Hiền lui về nhà, ngồi trên ghế trong sân, vừa hưởng thụ ánh mặt trời ấm áp vừa ôm ấp cái bụng tròn vo. 
“Chị Trần này, chị nói em nên đặt tên con là gì?” Bạch Hiền cúi đầu liếc nhìn quyển sách trên tay. 
Chị Trần đứng ở một bên mỉm cười, “Thiếu gia và phu nhân thông minh như vậy nhất định sẽ đặt cho tiểu thiếu gia một cái tên rất đặc biệt.” 
“Với đầu óc của Phác Xán Liệt, ngoại trừ chuyện kinh doanh ra thì lấy đâu thông minh mà đặt tên.” Bạch Hiền phẫn hận khép sách lại, sau đó tựa vào ghế nhắm mắt lại vuốt ve bụng. 
Lúc này một cô bé chạy đến thấp giọng hỏi, “Phu nhân, đầu bếp hỏi đêm nay người muốn ăn gì.” 
Bạch Hiền mở mắt suy nghĩ, sau đó đó, “Gần đây ăn gì cũng không vô, trong miệng chán ngắt.” 
“Người không ăn thì tiểu thiếu gia trong bụng cũng phải ăn.” Chị Trần khuyên Bạch Hiền. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-thu-tich-mich/1489092/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.