Từ Văn cùng Thiên Đài Ma Cơ chia nhau tìm chỗ ngồi, theo hai đoàn nam nữ riêng biệt.
Mục quang của Từ Văn trước hết để ý đến bảy lão già ở trên đàn, trong đó có cả Vô Tình Tẩu lẫn Táng Thiên Ông. Lòng chàng trở nên hồi hộp. Chàng muốn tìm con người mà mình đã giải độc cho là Thượng Quan Hoành. Nhưng không thấy hắn đâu.
- Phải chăng Thất Tinh bảo có liên quan đến hội Vệ Đạo?
Trong đầu óc Từ Văn nảy ra câu hỏi này, bất giác chàng phát run, vì nếu thực như vậy, thì cuộc báo thù của chàng thành rất khó khăn.
Trên đài ngồi bảy lão già, chàng e rằng không một người nào mình có thể địch nổi.
Trong này đã có cả Táng Thiên Ông cùng Vô Tình Tẩu, thì những người kia không cần hỏi cũng biết đều là những nhân vật phi thường.
Chàng lại tự hỏi :
- Ghế đầu mé bên trái hãy còn bỏ trống, chẳng hiểu là để dành cho ai?
Đột nhiên một cỗ kiệu hoa đi thẳng lên đài. Bảy lão già đều đứng dậy nghênh tiếp.
Dưới đài nổi lên một trận xôn xao.
Đầu óc Từ Văn lập tức căng thẳng. Chàng lẩm bẩm :
- Bữa nay chắc mình được nhìn rõ chân tướng người trong kiệu.
Nhưng chàng đã thất bại. Cỗ kiệu hoa đặt xuống bên cái ghế đầu hàng đầu mé tả, mà người trong kiệu vẫn không ló mặt ra.
Những người đến dự hội, đối với cỗ kiệu thần bí này, hiển nhiên đều không rõ lai lịch. Những tiếng hỏi nhôn nhau ồn ào nhộn lên một lúc.
Cỗ kiệu xuất hiện khiến cho bầu không khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-thu-phat-tam/69019/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.