Từ Văn hỏi :
- Nhưng sao lúc đầu có một lần thế thúc ngăn trở cuộc tìm cừu của tiểu điệt?
Tưởng Úy Dân đáp :
- Không phải là ta cản trở, nhưng ta thấy vụ này còn có nhiều chỗ khả nghi nên hy vọng ngươi cùng phụ thân ngươi thương nghị rồi hãy hành động thì công việc mới chắc chắn khỏi mạo hiểm vào chỗ vô ích. Không ngờ từ đó chẳng thấy tông tích của phụ thân ngươi đâu.
Từ Văn gật đầu nói :
- Tiểu điệt thề rằng phải truy cứu vụ này cho ra sự thật.
- Hiền điệt còn muốn hỏi điều gì nữa không?
- Hiện thời không còn điều gì để thỉnh giáo thế thúc.
Tưởng Úy Dân hỏi :
- Hay lắm! Bây giờ hiền điệt hãy trả lời ta một vấn đề, có điều là ta nói trước ngươi bất tất phải miễn cưỡng mà cũng đừng ngại gì cứ nói rõ điều sở nguyện trong lòng cho ta hay là được.
- Xin thế thúc cho nghe.
Tưởng Úy Dân hỏi :
- Ngươi có yêu Minh Châu không?
Từ Văn chột dạ không biết trả lời thế nào. Nếu nói không yêu là tự dối lòng mà bảo có yêu tất Tưởng Úy Dân nhắc tới ước hẹn cuộc hôn nhân. Việc này mà xảy ra thì biết trả lời Thiên Đài Ma Cơ làm sao? Thiên Đài Ma Cơ đối với chàng có mối tình sâu nghĩa cả hãn hữu trên đời, nguyên việc cho máu trị thương là nàng đã vô hình trung cứu sinh mạng cho chàng, vụ này dù có tan xương nát thịt cũng chưa đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-thu-phat-tam/2049627/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.