Khách qua đường cười khành khạch nói :
- Tiểu tử! Cái mạng của ngươi lớn thiệt, đã tam phen tứ thứ ngươi chết hụt. Nhưng hôm nay ta phải chẻ xương ngươi ra làm củi đun, thử xem ngươi còn sống được nữa không?
Nghe thanh âm cũng đủ biết con người tàn độc vô cùng, Từ Văn cố dẹp lửa giận vì chàng còn muốn hỏi một số chuyện đầu đuôi liên can tới hắn, chàng cất tiếng hỏi :
- Khách qua đường! Có phải ngươi là một phần tử trong Ngũ Phương giáo không?
Khách qua đường đáp cộc lốc :
- Dĩ nhiên!
- Tại sao ngươi lại giết Khương Giác?
- Cái đó không liên quan gì tới ngươi.
Từ Văn nghiến răng nói :
- Ngày trước ngươi đã nói tới hai chữ chủ nhân, phải chăng là Ngũ Phương giáo chủ?
Khách qua đường đáp bằng giọng âm trầm :
- Đúng lắm! Ngươi đoán chẳng sai câu nào.
Từ Văn đổi giọng hỏi :
- Tại sao các hạ lại đối phó với tại hạ bằng hết mọi thủ đoạn?
- Vì cần phải giết ngươi.
- Tại sao vậy?
- Ngươi bất tất phải biết điều đó.
Từ Văn lại hỏi :
- Quỳ Giáo chủ là cao nhân phương nào?
- Về điểm này thì vĩnh viễn ngươi không tìm ra đáp án.
Từ Văn lòng nóng như lửa đỏ, Khương Giác chết rồi thế là trái mệnh của sư tổ không thực hành được đồng thời độc kinh không có cách nào thu về được. Phái Vạn Độc từ nay phải đoạn tuyệt. Đối phương lại ăn nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-thu-phat-tam/2049616/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.