Từ Văn nói dối đối phương tới đây vì sợ lỡ mất mục đích không cứu đặng Thiên Ðài Ma Cơ, nên ngừng lại chưa biết nói thế nào. Trong lòng còn đang lo lắng, bỗng chàng giơ ngón tay ra hiệu cho Hoàng Minh rồi chú ý nhìn gã hán tử áo đen hỏi :
- Tên ngươi là gì?
Ðại hán thấy mình được thượng cấp ra chiều thương mến liền cúi rạp xuống ấp úng đáp :
- Thưa... Thưa Thượng sứ! Ðệ tử là... Ðầu mục Tiều Ðại Khánh dưới trướng Triệu hương chủ, xin Thượng sứ tài bồi cho.
Từ Văn ngẫm nghĩ rồi “Hừ” một tiếng, lên giọng kẻ cả nói :
- Bản tòa coi ngươi cũng là người tinh minh mẫn cán, vậy sau có cơ hội bản tòa sẽ đem về Tổng đàn để làm việc...
Hán tử áo đen, lại cúi rạp xuống giọng nói run run :
- Ðệ tử hoàn toàn trông vào công đức tài bồi của Thượng sứ.
Từ Văn đưa tay trỏ vào Hoàng Minh nói :
- Vị này là mật sứ của Tổng đàn. Y muốn một mình đến tham kiến Phân đàn chủ của các vị. Nhưng y mới tới lần đầu, chưa hiểu đường lối. Bản tòa không muốn để nhiều người hay biết, vậy ngươi dẫn đường cho y.
Hán tử áo đen vội dạ một tiếng rồi quay sang Hoàng Minh thi lễ nói :
- Xin mật sứ hãy đi theo tiểu nhân.
Hoàng Minh thái độ già dặn, trong tay lại cầm cây “Ðả Cẩu bổng”, lên giọng nói từ sóng mũi đưa ra :
- Ngươi dẫn đường cho ta.
Hán tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-thu-phat-tam/2049608/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.