Từ Văn ngẩn người ra. Chàng thấy đối phương ăn mặc theo kiểu thư sinh, người thanh tao mà ốm nhom, vào trạc hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi. Gã là một người lạ chưa từng gặp mặt bao giờ. Chàng nghi ngờ hỏi lại :
- Phải chăng ông bạn kêu tại hạ?
Thư sinh hỏi :
- Có phải thiếu hiệp họ Từ không?
Từ Văn giật mình kinh hãi. Việc chàng hóa trang, ngoài Diệu Thủ tiên sinh chẳng một ai hay, thế mà sao người lạ mặt này lại nói trúng họ chàng, thì chàng không kinh hãi sao được.
Từ Văn hỏi lại :
- Cách xưng hô ông bạn thế nào đây?
Thư sinh lạ mặt đáp :
- Tại hạ là Hoàng Minh. Người giang hồ gọi Thiểm Điện Khách chính là tại hạ...
Từ Văn hỏi :
- Thiểm Điện Khách ư?
Hoàng Minh đáp :
- Vô danh tiểu tốt, thiếu hiệp đừng cười.
Từ Văn lại hỏi :
- Sao Huỳnh huynh biết tại hạ họ Từ?
Thiểm Điện Khách Hoàng Minh nở nụ cười thần bí, đáp :
- Tại hạ vâng lệnh đến đây đón thiếu hiệp.
Từ Văn hỏi :
- Huỳnh huynh vâng lệnh ai?
- Gia sư.
- Lệnh sư là ai?
- Diệu Thủ tiên sinh.
- Ủa!
Từ Văn chợt tỉnh ngộ, bụng bảo dạ :
- Gã đã là đệ tử của Diệu Thủ tiên sinh, thì chuyện gã biết chân tướng mình cũng chẳng có chi là lạ.
Hoàng Minh nổi lên tràng cười sang sảng, nói :
- Gia sư rất quí trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-thu-phat-tam/2049598/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.