Từ Văn thân thể mỏi nhừ, tưởng chừng bao nhiêu xương cốt đều bị gãy rời. Bây giờ dù muốn đi thêm một bước cũng không nổi nữa. Chàng ý thức được mình bị nội thương cực kỳ nghiêm trọng, nếu không điều trị kịp thời thì khó bề toàn mạng.
Chàng cố bò tới một gốc cây trong rừng liền ngồi lại. Chàng nở một nụ cười đau khổ, miệng lẩm bẩm :
- Dù sao ta hãy còn sống thì còn có cơ hội khác.
Bất thình lình một thanh âm nghe rất quen thuộc lọt vào tai :
- Địa Ngục thư sinh! Tình trạng ngươi thế nào?
Từ Văn phải cố gắng lắm mới ngẩn đầu lên được. Đây chính là gã hán tử lạ mặt đã trao Ngũ Lôi châu cho chàng lúc trước. Gã đứng ngay trước mặt chàng.
Từ Văn hỏi lại :
- Các hạ có điều chi dạy bảo?
Hán tử hỏi lại :
- Kết quả vụ này ra sao?
Từ Văn nhăn nhó cười đáp :
- Thất bại mất rồi.
Hán tử sửng sốt lớn tiếng hỏi :
- Sao? Thất bại rồi ư?
Từ Văn buồn rầu đáp :
- Hừ! Thật là một cuộc thảm bại, suýt nữa mất mạng.
Hán tử hỏi :
- Tại sao vậy?
Từ Văn đáp :
- Tại hạ thất bại về tay thiếu phụ áo hồng.
Hán tử hỏi :
- Lai lịch thiếu phụ áo hồng này ra sao?
Từ Văn đáp :
- Tại hạ không biết.
Hán tử biến sắc hỏi :
- Thiếu hiệp đã tiết lộ thân thế chưa?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-thu-phat-tam/2049594/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.