Khách qua đường chau mày móc trong bọc lấy một cái bình nhỏ móc ra một viên thuốc màu xanh biếc liệng cho Từ Văn.
Từ Văn đón lấy hỏi :
- Sao lúc nãy các hạ bảo thuốc giải không có ở trong mình kia mà?
Khách qua đường cười khành khạch đáp :
- Cái đó kêu bằng “Binh bất yếm trá”.
- Hừ! Như thế lại càng vô liêm sỉ.
Khách qua đường gạt đi :
- Đừng nói chuyện rườm rà nữa. Lấy ra đi!
Từ Văn xoay chuyển ý nghĩ, ngần ngừ hỏi :
- Thuốc giải của các hạ liệu có thể tin được chăng?
Khách qua đường đáp ngay :
- Ngươi cứ yên tâm về điểm này.
Từ Văn cầm Phật Tâm liệng cho Khách qua đường. Chàng muốn nói gì nhưng lại thôi, vì chàng cho là có nói cũng bằng thừa. Chàng cầm viên thuốc chạy vọt ra ngoài rừng, trở về đến miếu thổ địa thì đã sáng tỏ.
Thống Thiền hòa thượng rất đỗi bồn chồn, lão vừa thấy Từ Văn xuất hiện đã hỏi ngay :
- Thế nào?
Từ Văn lạnh lùng đáp :
- Thuốc giải đã đem về đây.
- Lấy cho y uống mau.
Từ Văn không nói gì nữa, cầm viên thuốc màu xanh biếc nhét vào miệng Phương Tử Vi.
Chẳng mấy chốc, sắc mặt Phương Tử Vi dần dần hồi phục, hơi thở đều đặn hơn.
Sau khoảng thời gian chừng uống cạn tuần trà thì nàng tỉnh lại.
Thống Thiền hòa thượng nghiêm sắc mặt nói :
- Tiểu thí chủ! Bần tăng muốn thỉnh cầu thí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-thu-phat-tam/2049591/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.