Nhìn bộ dạng cắn chặt không buông của Liễu Như Yên, mày liễu của Phong Tam nương dựng đứng, ở kinh thành này còn chưa có ai nói với Phong Tam nương nàng như thế, ánh mắt xẹt qua hàn quang, nàng lạnh lùng nói: “Nha đầu này ở đâu đến, dám ngang ngược ở địa bàn của lão nương? Người đâu, ném ra ngoài cho ta.”
Ngoài cửa có mấy tiểu nhị và gia đinh đi vào.
“Các ngươi dám?” Mặt Liễu Như Yên tái xanh, không sợ chút nào mà kêu to, “Các ngươi ai dám chạm vào ta, bổn tiểu thư sẽ chặt tay hắn trước.”
“Ném ra ngoài” Ánh mắt Phong Tam nương lạnh lẽo, mấy gia đinh kia liền tiến lên tóm chặt Liễu Như Yên.
“Ah… tỷ phu, Hiên ca ca…” âm thanh như thọc tiết lợn muốn làm cho tiểu trúc lâu bị lật tung, Lý Thanh Ca chau mày, trầm giọng quát lên: “Đủ rồi, nếu muốn tốt cho tỷ tỷ của mình thì tốt nhất ngươi yên tĩnh lại cho ta.”
“Cái gì?” Hai mắt Liễu Như Yên trợn to, dáng vẻ khinh thường, “Ngươi là cái thá gì mà dám ăn nói với bổn tiểu thư như thế?” Nói xong, ánh mắt của nàng di chuyển qua lại giữa Lý Thanh Ca và Phong Tam nương, bỗng nhiên tỉnh ngộ: “Ah ta biết rồi, các ngươi là đồng bọn, các ngươi muốn hại tỷ tỷ ta. Tỷ phu, sai người bắt bọn họ lại đi.”
Hách Liên Hề lại thong thả nhàn rỗi ngồi trên một cái ghế trong phòng, thần thái như đang xem cuộc vui, giờ khắc này hắn không lo lắng cho Liễu Như Lan, ngược lại đối với cách ứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-thiep/2115984/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.