“Huynh cười cái gì?” Cô gái bị nụ cười không rõ ràng của Cao Dật Hiên làm cho không hiểu, gương mặt nàng trầm xuống, tựa hồ tức giận: “Hiên ca ca, muội là thật lòng, sao lần nào huynh cũng như vậy? Không lẽ huynh không thích muội chút nào sao?”
“Ngươi cảm thấy ta nên thích ngươi sao?” Cao Dật Hiên thả cái chén trong tay xuống, thay đổi tư thế đối diện với cô gái, trên gương mặt tuấn tú xuất hiện nụ cười, nhưng lại vô cùng châm biếm. Vừa hỏi, hai chân vừa duỗi dài ra phía trước, đặt lên cái ghế ở bên cạnh nàng, rất không khách khí mà bày ra bộ dáng lười nhác trước mặt nàng, chân còn không ngừng run run lắc lắc.
Cô gái bị tức nghẹn, cái miệng nhỏ cong lên, oan ức nhìn hai chân hắn, thở phì phò hỏi: “Tại sao lại không? Huynh nói, muội có điểm nào không tốt, Liễu Như Yên muội có điểm nào không xứng với huynh?”
Cô gái xinh đẹp này tên là Liễu Như Yên, con gái nhỏ của Thái phó, là muội muội của cơ thiếp của Hề Vương gia, Liễu Như Lan.
Ai cũng biết, Liễu gia ở kinh thành có một đội tỷ muội như hoa, tỷ tỷ tao nhã nhàn tĩnh, giống như hoa lan trong sơn động, muội muội xinh xắn vui tươi, như đóa hải đường diễm lệ.
Mà cô gái tuổi còn nhỏ đã rực rỡ như đóa hải đường này, chính là con gái nhỏ của Liễu gia, Liễu Như Yên.
Còn Cao Dật Hiên, tuy rằng dáng dấp khí chất đều không tệ, cho dù đặt vào giữa những quý công tử ở kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-thiep/2115972/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.