Mắt thấy Lý Thanh Ca thờ ơ không động lòng, Trương thị vung tay lên lại ngơ ngác hạ xuống, đến cùng vẫn không nỡ đánh nữ nhi của mình.
“Nương.” Hồng Hỉ lại càng đắc ý, lôi Trương thị, bắt bà phải đi tìm cho mình: “Nương, người mau tìm cho con, thuyền sắp cập bờ rồi, chúng ta chuẩn bị đến Cao gia rồi, Cao gia giàu có như vậy, người để con ăn mặc như thế này sao? Người không ngại mất mặt nhưng con thì ngại đó.”
“Nha đầu chết tiệt, quần áo của tiểu thư mà ngươi cũng dám đòi hỏi, xem nương có đánh chết ngươi hay không.” Lý Thanh Ca không biểu hiện, Trương thị không nắm được suy nghĩ của nàng, chỉ có thể dùng lời nói hung dữ để chặn nữ nhi của mình. Nhưng bà cũng biết, Lý Thanh Ca nhẹ dạ, trước kia mỗi lần bà giáo huấn Hồng Hỉ, nàng đứng xem không đành lòng, cuối cũng vẫn sẽ thỏa hiệp theo ý của hai mẹ con bà.
Cho nên, một phát tàn nhẫn, Trương thị quả thật vỗ xuống, chỉ là thân thể Hồng Hỉ vụt né qua, kết quả chỉ có vài ngón tay lướt qua, cũng không tạo thành cái gì.
“Nương, người hẹp hòi quá, tiểu thư cũng không lên tiếng, sao người lại đánh? Sao lại như vậy, người có phải là mẹ của con không? Hứ.” Hồng Hỉ nhăn mũi hừ một cái, vòng qua Trương thị, chạy thẳng đến cái rương gỗ trong góc phòng, trực tiếp hỏi Lý Thanh Ca: “Tiểu thư, bộ váy kia của người ở đâu? Cho Hồng Hỉ tỷ tỷ mượn mặc mấy ngày, thế nào?”
Đây không phải mượn, rõ rànng là không khác gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-thiep/107644/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.