Thiên Nguyên năm thứ hai, đêm giao thừa.
Bầu trời một mảng lạnh lẽo thê lương, tuyết bay tán loạn đầy trời như những sợi bông bị xé nhỏ, phiêu đãng giữa không trung.
Tuyết càng rơi càng nhiều, ngay cả gió bắc cũng theo đó gào thét ầm ĩ.
Cao phủ, trong một phòng chứa củi rách nát, nửa cánh cửa sổ bị gió quật vào phát ra âm thanh vang vọng, Lý Thanh Ca ôm con gái núp ở trong góc, miệng liên túc nói lời dỗ dành: “Con gái ngoan, đừng sợ đừng sợ, chỉ là tiếng gió thôi, bên ngoài có tuyết rồi, con nhắm mắt lại, mau ngủ đi, đến khi thức dậy thì trời đã sáng, gió cũng ngừng, tuyết cũng ngừng, mẹ sẽ mang…”
Lời còn chưa dứt, đột nhiên cửa phòng chứa củi một người ta một cước đá văng.
Theo sau đó là một tiếng ầm, luồng gió gào thét lạnh buốt và bông tuyết bị cuốn ào ào vào phòng, gió tuyết đâm nhói mắt Lý Thanh Ca, nhưng người đến là ai, nàng vừa liếc mắt đã biết.
Không cần nhìn kỹ, nàng vội vàng ôm con gái nhỏ vào lòng, nhưng hai chân nàng đã đông cứng ngắc, còn chưa đứng lên thân thể đã nặng nề té xuống.
Không quan tâm đến cơn lạnh thấu xương kia, Lý Thanh Ca khàn giọng cầu cứu người vừa xuất hiện: “Dật Đình, Dật Đình, con gái bệnh rồi, mau tìm đại phu, mau tìm đại phu…”
Nhưng mà, Cao Dật Đình không đi vào, hắn chỉ liếc mắt nhìn vào trong một cái rồi đứng ở cửa, giữa gió tuyết, dáng người hắn vẫn vững vàng như thường, gương mặt tuấn mỹ lạnh lùng băng giá, hai mắt lóe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-thiep/107641/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.