Edit: Nhạn. 
Ban đêm, bên trong Trinh Hoa Viện. 
Phùng di nương đang cẩn thận hầu hạ Tây trữ hầu Tề Hanh, uống chút rượu, ăn chút thức ăn. 
Hắn là một nam nhân rất cao lớn, gương mặt giống Tề Thiếu Du, không, phải nói Tề Thiếu Du rất giống hắn, hai phụ tử đều giống nhau mày kiếm mắt phượng, mũi đẹp đẽ môi mỏng tinh xảo, điểm khác biệt duy nhất chính là, Tề Hanh già hơn một chút, nhưng lại có nhiều sức quyến rũ chỉ thuộc về nam nhân thành thục sành sỏi đời. 
“...... Hầu Gia nếm thử món này một chút, là thiếp thân cố ý phân phó phòng bếp hầm, chỉ rải thêm một ít kỷ tử, bảo đảm mùi vị giống như lúc đầu, nhất là rất bổ cho thân thể.” Phùng di nương đã ăn cơm từ sớm, vì vậy lúc này chỉ ngồi một bên, ân cần chu đáo rót rượu cho Tề Hanh hoặc là gặp một ít thức ăn cho hắn. 
Phùng di nương lập tức gắp một miếng thịt hầm cách thủy đã mềm bỏ vào trong miệng Tề Hanh, hắn híp mắt hưởng thụ nhai mấy cái rồi nuốt xuống, sau đó mở mắt ra, nắm lấy bàn tay trắng nõn trơn mịn của Phùng di nương, vừa vuốt ve vừa cười nói: “Lúc ban ngày ăn uống ở bên ngoài, lúc này đang muốn ăn thứ gì đó mềm mềm, đúng là chỉ có ngươi là người hiểu rõ ta nhất!” 
“Trong cái nhà này chỉ có Hầu gia là thương yêu thiếp thân nhất, thiếp thân không đau lòng chăm sóc cho Hầu gia, chẳng lẽ lại đau lòng chăm sóc cho người khác hay sao? Cho 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-thiep-nam-quyen/1978986/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.