Chương trước
Chương sau
Edit: Nhạn.

Về phần tỷ muội Tề Hàm Chi cùng mấy vị di nương, ngay từ lúc thê tử Vương Đại thương lượng cùng với Quách mụ mụ, phân công nhau sai người đi truyền lời cho bọn họ để bọn họ hôm nay không cần tới đây thỉnh an, tránh cho Ninh phu nhân nhìn thấy Phùng di nương lại càng thêm tức giận.

Khi mẫu tử Ninh phu nhân cùng Tề Thiếu Du tới Huyên Thuỵ đường thì Tề Hanh đã sớm ở đó, thì ra là đêm qua hắn nghỉ ngơi ở sương phòng trong Huyên Thuỵ đường, cách phòng chính của Huyên Thuỵ đường rất gần, vì vậy tới sớm nhất.

Chẳng qua là đối lập với gương mặt tiều tuỵ của Ninh phu nhân, xem ra tinh thần của Tề Hanh không tệ, có thể dùng từ gương mặt hồng hào để hình dung hắn ta, rõ ràng tối qua hắn ta ngủ rất ngon giấc, lúc này tâm tình cũng rất tốt.

Cho đến khi Ninh phu nhân nhìn thấy lập tức giận dữ, ngươi được lắm, tàn nhẫn lắm Tề Hanh, nhi tử của ngươi xảy ra chuyện như vậy, ngươi còn có thể vui vui vẻ vẻ nghỉ ngơi, chẳng lẽ nhi tử chỉ của một mình ta? Ngươi xứng làm phụ thân hắn sao? Lập tức muốn nói gì đó để ép buộc Tề Hanh.

—— Thế nhưng Ninh phu nhân không biết là, thật ra nàng ta đã hiểu lầm Tề Hanh, coi như Tề Hanh không chào đón chính thê là nàng ta, nhưng về tình về lý thì Tề Thiếu Du, nhi tử này vẫn tương đối được hắn ta xem trọng, hôm nay, Tề Thiếu Du bị Hàn gia từ hôn, trong lòng hắn ta cũng không dễ chịu chút nào. Nhưng mà Tề Hanh là võ tướng, nhiều năm qua đã dưỡng thành thói quen khi có chuyện phiền lòng sẽ đánh vài quyền, chuyện lần này cũng là như thế, cho nên thoạt nhìn sắc mặt hắn ta hồng hào như vậy thôi.

Ninh phu nhân đang muốn mở miệng, không nghĩ rằng Tề Thiếu Du nhanh hơn nàng ta một bước, tiến lên cung kính hành lễ với Chu Thái phu nhân cùng Tề Hanh: “Tôn nhi thỉnh an tổ mẫu, thỉnh an phụ thân!”

Chu Thái phu nhân gật đầu một cái: “Đứng lên đi. Đều là con cháu trong nhà, không cần đa lễ.”

Ninh phu nhân chỉ đành phải nuốt những lời muốn nói vừa rồi vào miệng, cũng tiến lên hành lễ với Chu Thái phu nhân cùng Tề Hanh. Lại thấy Chu Thái phu nhân giống Tề Hanh, mặt mày hồng hào, khí sắc rất tốt, không giống như mẫu tử bọn họ, vừa nhìn là biết tối qua không được ngủ ngon, trong lòng không khỏi tràn đầy bất bình, suy nghĩ một chút, không khỏi có ý đồ xấu nói với Chu Thái phu nhân: “Hồi mẫu thân, sáng sớm tinh mơ hôm nay Cao ma ma tới viện của con, nói không biết hôm qua tiểu Chu thị bị bệnh gì, lúc này chỉ có thở ra chứ không có hít vào, sợ là không xong rồi, hỏi con có cần chuyển người ra bên ngoài, tránh lây bệnh cho người khác không. Con lại nghĩ tiểu Chu thị không thể so sánh với những kẻ khác, không giống với các di nương khác trong phủ, không biết nên xử lý như thế nào, con cũng không có kế sách, kính xin mẫu thân chỉ thị!”

Lúc nàng ta nói chuyện, trong lòng thì lại nghĩ, hừ, chỉ vừa mới đó lấy đi tính mạng của người khác lại có thể xem như không có chuyện gì mà thoải mái nghỉ ngơi như vậy, tâm lão bất tử này thật đúng là đủ ngoan độc, vả lại chờ ngày hôm nay tiểu hồ mị tử kia trút hơi thở cuối cùng, buổi chiều sẽ hoá thành lệ quỷ mà tìm bà ta đi!

Khi Chu Thái phu nhân biết Chu Quân Uyển vẫn giữ lại được hơi thở cuối cùng, cũng giống như Ninh phu nhân, phản ứng đầu tiên chính là oán giận Ninh phu nhân làm việc không sạch sẽ lưu loát, lúc này lại thấy Ninh phu nhân không biết xấu hổ mà còn hỏi mình lập tức có mấy phần tức giận, vì vậy cười như không cười ném củ khoang lang nóng phỏng tay này lại cho Ninh phu nhân: “Hiện tại người chủ trì mọi việc trong phủ là ngươi, đây là chuyện nhỏ tự ngươi quyết định là được rồi, lại tới đây xin chỉ thị của ta làm cái gì?” Hừ, muốn để cho bà ta làm người ác sao, tính toán thật là hay!

Nghe xong khiến cho những lời chế nhạo của Ninh phu nhân mắc ở cổ họng, chốc lát sau gượng gạo nặn ra một cụ cười, nói: “Mẫu thân đã trải qua nhiều việc, so với con đây còn nhiều hơn, cho nên con còn chưa từng trải qua những chuyện như thế này không phải sao? Cũng không thể chỉ hàm hồ làm cho qua, cầu xin mẫu thân cho con một chủ ý!” Bà ta có thể ném củ khoang lang nóng phỏng tay này cho nàng ta, chẳng lẽ nàng ta lại không thể ném trở lại sao? Chuyện cười!

Trong lòng lại hừ lạnh, đừng tưởng rằng ngươi có thể giả vờ như không biết chuyện ngươi đang làm, ngươi làm gì thì trời đều biết, sớm muộn gì ngươi cũng gặp báo ứng!

Nhưng Ninh phu nhân lại không biết Chu Thái phu nhân đã sớm nhận định chuyện này là do nàng ta làm, nghĩ tới sau khi Chu Quân Uyển chết hoá thành lệ quỷ trở lại lấy mạng cũng chỉ sẽ tìm Ninh phu nhân chứ không phải là bà ta, bà ta nhiều nhất chỉ là thấy chết mà không cứu thôi, bà ta có nỗi khổ tâm cũng không phải là cố ý, có gì mà phải sợ chứ? Đương nhiên là không giống Ninh phu nhân, vừa nhìn là biết bởi vì chột dạ mà thức trắng đêm.

Nhưng mà Ninh thị cũng thật rất đáng ghét, rõ ràng là do chính mình làm ra chuyện ác còn mơ tưởng kéo bà ta cùng xuống nước, trừ phi là kẻ ngu mới có thể để cho nàng ta được như ý nguyện.

“Khụ khụ khụ!” Vì vậy Chu Thái phu nhân hắng giọng một cái, lập tức muốn dùng lời nói đá củ khoang nóng trở về cho Ninh phu nhân.Nhạn(D(D(lequydon)

Chưa kịp nói đã có tiểu nha hoàn cẩn thận đi vào, khom người bẩm: “Hồi Chu Thái phu nhân, Hầu gia, phu nhân, Quốc Tử Giám Hàn đại nhân mang theo phu nhân cùng Lễ bộ Vu đại nhân và phu nhân đến thăm!”

Lễ bộ Vu đại nhân cùng phu nhân chính là người làm mai kết thân cho hai nhà Tề Hàn.

Nhưng mà cho dù là kết thân hay là từ hôn, theo như quy cũ của nam tử và nữ tử, phụ mẫu hai bên không thể đồng thời đều ở đây, nếu có cái gì bất mãn hoặc không hài lòng cũng toàn dựa vào người làm mai mối thu xếp ổn thoả, đây là tập tục thành hôn của dân gian, cũng có ‘tạ bà mai’, có thể thấy được bà mai có tác dụng rất to lớn trong phong tục thành hôn.

Tiểu nha hoàn vừa rồi đã nói không chỉ có phu nhân đã tới mà Hàn đại nhân cùng Hàn phu nhân cũng cùng đến nơi rồi!

Tổ tôn ba đời bốn người đứng tại chỗ không khỏi hai mắt nhìn nhau, cũng không chắc Hàn gia tới đây là muốn làm cái gì.

Một lúc lâu sau, Tề Hanh là người phục hồi tinh thần lại đầu tiên, phân phó tiểu nha hoàn: “Lập tức đi phòng khách dâng trà, nói với bọn họ Bổn hầu sẽ lập tức đến!” Đợi sau khi đuổi tiểu nha hoàn ra ngoài xong, lại uy nghiêm liếc mắt nhìn Ninh phu nhân, nói: “Nếu Hàn phu nhân cũng tới, ngươi nên thu thập một chút, lập tức đi cùng ta ra bên ngoài tiếp khách!”

Suy nghĩ một chút, lại lệnh cho Tề Thiếu Du: “Ngươi cũng cùng đi đi! Mặc kệ nói thế nào, những năm này Hàn đại nhân cùng Hàn phu nhân đối đãi với ngươi cũng không tệ, ngươi phải gặp mặt bọn họ mà dập đầu, biểu lộ lòng biết ơn!” Hiện tại Hàn đại nhân vẫn chưa tới bốn mươi đã giữ chức vị trọng yếu Quốc Tử giám tế tửu, nếu cứ phát triển như vậy, không chừng tương lai có thể là quan lớn, thật đúng là ‘làm người nên chừa đường lui, ngày sau dễ nói chuyện’, chỉ là một chút mặt mũi, vẫn có thể làm được.

Lúc này Ninh phu nhân vẫn còn đang miên man suy nghĩ về chuyện Hàn đại nhân Hàn phu nhân và người làm mai cùng đến, chẳng lẽ là còn có cơ hội chuyển mình trong đó, nghe được những lời Tề Hanh nói, vội lên tiếng: “Thiếp thân không cần thu thập, như vậy cũng có thể cùng Hầu gia đi ra ngoài tiếp khách!”d/d/l/q/d

Tề Hanh liếc mắt nhìn gương mặt vàng khè của Ninh phu nhân, trong mắt thoáng hiện mấy phần chán ghét, ngay sau đó gật đầu nói: “Nếu ngươi đã nói như vậy, chúng ta lập tức đi ra ngoài!”

Quay đầu nhìn Chu Thái phu nhân, chắp tay cười làm lành nói: “Mẫu thân nên nghỉ ngơi chốc lát, nhi tử cùng mẫu tử bọn họ trở về sẽ bồi nương nói chuyện.”

Chu Thái phu nhân gật đầu một cái, lại vẫn còn không yên lòng, liên tục dặn dò Tề Hanh mấy lần rằng đừng quên hôm qua đã đồng ý với bà ta…., nhận được lời khẳng định của Tề Hanh mới thả bọn họ rời đi
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.