editor: Nyanko cungquanghang
Ngoài phủ Tấn vương, gương mặt Đại công chúa ở trong xe ngựa đầy vẻ không kiên nhẫn, cho đến khi người gác cổng phủ Tấn vương được phép mở cửa để cho xe ngựa đi vào, tỳ nữ bên người Đại công chúa đã mình đầy hoả khí, ngồi ở bên ngoài xe ngựa quát tháo không thôi.
Thân mình Đại công chúa suy yếu, không nên mệt nhọc, cho nên ngồi ở trong xe ngựa, dựa vào tường xe đã được bố trí thoải mái, chậm rãi uống trà xanh, mắt điếc tai ngơ nghe tỳ nữ của mình khinh nhục người canh cửa phủ Tấn vương, lại nghĩ đến nam tử tuấn mỹ không thư văn nào tả nổi kia, trong lòng lại có lửa giận.
Đột nhiên thanh âm của tỳ nữ im bặt, rất nhanh lại phát ra một tiếng thét chói tai, dường như đã ngã quỵ trên mặt đất, ngay cả xe ngựa đều có chút chấn động. Đại công chúa nhíu mày, một tỳ nữ khác tên Thu Đường đang hầu hạ bên trong xe ngựa của Đại công chúa vén rèm lên, lập tức nhìn thấy tỳ nữ chửi bậy lúc trước đang nằm trên đất, bản thân rên rỉ kêu đau.
“Chuyện gì thế này?”
Thu Đường bước xuống nâng Thu Hương đang nằm trên đất đứng dậy, hai mắt nén giận mà nhìn người gác cổng và thị vệ phủ Tấn vương.
Vốn dĩ Thu Hương không có tên gọi này, nàng ta tên Thu Cúc, chẳng qua gia yến trung thu lần đó Đại công chúa bị Tiêu Lệnh Thù một chân đá bay tới bụi hoa cúc, từ đó ghét nhất là hoa cúc, tên của nha hoàn bên người có chữ Cúc đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-the-khong-de-lam/1062401/chuong-67-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.