Edit: Betty 
Beta: Ishtar 
Tiễn bước các tỷ muội sau khi uống trà xong, A Bảo lấy thư của phụ thân ra đọc, càng xem sắc mặt càng quái, cuối cùng không nhịn được cười rộ lên. 
Nhạn Hồi pha thêm một bình trà lài nữa, cười hỏi: "Tiểu thư cười gì vậy? Coi chừng lão gia biết người chê cười thư của ông sẽ tức giận đó." 
A Bảo cẩn thận xếp thư lại rồi cất xong mới đáp: "Bởi ta biết vì sao hôm nay tổ mẫu lại tức giận như vậy." nói xong, nàng lại hơi có một chút khó tin nói: "A, phụ thân sẽ không viết những bức thư giống nhau gửi cho các vị thúc bá chứ? Phụ thân chắc sẽ không làm thế... chắc không đâu nhỉ?" 
không thể không nói, nữ nhi như nàng vẫn tương đối hiểu rõ phụ thân mình, Lý Kế Nghiêu đúng thật là làm như vậy! 
Nhạn Hồi không biết nàng có ý gì, nhưng Nhạn Thanh vô cùng hăng hái hưởng ứng nói: "Tiểu thư, lão gia làm tất cả đều là vì tốt cho tiểu thư, nhất định ngài sẽ làm như vậy!" 
Nhìn nàng một bộ dáng chân chó, tay Nhạn Hồi ngứa ngáy vỗ đỉnh đầu nàng một cái, cái gì cũng khôngbiết, lại không biết xấu hổ lại hùa theo, mèo chó đánh nhau cũng có phần của nàng mà. 
Suy đoán được cha mình có thể lại làm ra chuyện không bình thường, trong một lúc A Bảo có chút đồng tình với tổ mẫu và mấy vị thúc bá, thần kinh của bọn họ lại phải căng đau một phen rồi. thật ra A Bảo cũng rất muốn biết, dưới nếp sống của xã hội phong kiến này, cha mình làm thế nào dưỡng ra loại tính cách như vậy? Có những lúc, lời nói và việc làm của phụ thân Lý Kế Nghiêu, làm cho A Bảo cảm thấy rất có tư tưởng của người hiện đại, trước đây còn nghĩ rằng ông cũng là xuyên không đến, sau này nàng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-the-khong-de-lam/1062344/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.