Edit: Icon 
Beta: Hạnh Như 
Phủ Uy Viễn Hầu như muốn nổ tung, các vị nhân gia nghe tin này mà lỗ tai cứ lùng bùng, ánh mắt dại ra. 
Cuối cùng vẫn là lão phu nhân phản ứng nhanh nhất, trầm giọng nói: "Rốt cuộc chuyện là như thế nào, đã tìm hiểu rõ ràng chưa?"  Chuyện phải rõ ràng mới tìm được cái lí làm lợi thế, cho dù là Tấn vương đinữa mà cả cái lí cũng không có đến lúc đó cũng không có khả năng làm được gì quá đáng. 
Quản gia không chậm một hơi, trả lời: "Lão phu nhân, phủ vệ Tấn vương đem đoàn xe của ngũ tiểu thư vây lại, thuộc hạ đã phái người đi tìm hiểu. Lúc đó xa xa liền  nhìn thấy Tấn vương dẫn đầu, còn phủ vệ thì vây quanh đoàn xe, bọn họ cũng thấy không thấy được đã xảy ra chuyện gì,  thật khó mà bẩm  cáo." Mà người quay về báo rằng trên áo bào Tấn vương còn dính đầy máu, vẻ mặt như muốn giết người, người nhát gan căn bản không dám tới gần, nào dám đi hỏi. 
Nếu đúng vậy, các ngươi ngạc nhiên lớn như vậy làm cái gì?! 
Bị dọa, mấy vị lão gia Uy Viễn hầu phủ nhịn không được trừng mắt quản gia. 
Lão phu nhân lần phật châu, trầm ngâm nói: "Tuy không biết là chuyện gì, nhưng xem ra chuyện cũng không có tốt, các ngươi chuẩn bị kế sách, đến lúc đó cũng có cái để mà ứng phó thật tốt." 
Lão phu nhân bảo chuẩn bị mọi chuyện cho thật tốt, mọi người nhất nhất tán thành. 
Chiều xuống, ánh mặt trời le lói. Đoàn xe của Tấn vương đã trở lại kinh thành, bỏ qua tất cả ánh mắt nhìn chăm chăm của mọi người, trực tiếp hướng phủ Uy Viễn Hầu mà đi, làm cho nhiều người ven đường hiểu chuyện vây xem không khỏi suy nghĩ miên man, cũng có người âm thầm nghĩ rằng hẳn có quan hệ thông gia 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-the-khong-de-lam/1062328/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.