Edit: Thanh Xuân.
“Xôn xao” một tiếng, Tiêu Hoài Cẩn từ trong nước nhô đầu ra, vài sợi tóc dính trên trán trơn bóng no đủ, bọt nước theo bờ vai trơn bóng như ngọc rơi vào trong nước, vì ở trong nước hồi lâu, trên mặt mang theo một chút đỏ ửng.
Lục La vội vàng tiến lên, lau khô vệt nước, thay quần áo, lau khô tóc.
“Nàng ta ở đâu?”
Tay Lục La không ngừng nghỉ, mở miệng nói: “Đang chờ bên ngoài, bây giờ tiểu thư muốn gặp nàng sao?”
“Cho nàng ta vào đi.”
Lục La buông khăn trong tay, xoay người đi ra ngoài, chỉ chốc lát sau, dẫn một nha hoàn phấn y ngoại hình lớn nhỏ giống như nàng tiến vào.
“Nô tỳ gặp qua tiểu thư.”
“Ngẩng đầu lên.”
Giọng nói thanh lãnh (trong trẻo lạnh lùng) từ đỉnh đầu truyền đến, nha hoàn phấn y nhút nhát sợ sệt ngẩng đầu.
Khuôn mặt thanh tú, làn da trắng nõn, một đôi mắt đen nhánh chuyển động, cùng gương mặt trong trí nhớ hiện lên.
Lục Vu, chúng ta lại gặp mặt.
“Vương gia, nô tỳ là thiệt tâm yêu Vương gia, nô tỳ không cầu đại phú đại quý, chỉ cầu có thể nhìn thấy Vương gia thì thấy đủ rồi, cầu Vương phi thành toàn.”
Hôm qua vẫn còn lời thề son sắt nói, Vương phi, nô tỳ vĩnh viễn sẽ không phản bội người, hôm nay lại tới đoạt trượng phu mình, há mồm ngậm miệng muốn mình thành toàn, thật là châm chọc.
“Nếu bổn phi không đáp ứng? Lục Vu.”
Lục Vu không nghĩ tới Tiêu Hoài Cẩn sẽ dứt khoát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-the-kho-lam/1944412/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.