Editor: Jun
Quân Cơ Lạc vuốt ve cằm bóng loáng, chán ghét nâng mi nói:"Dạ quốc chủ vẫn nên nhanh làm chính sựđi. Ngươi muốn cứu người, bản đốc muốn giết ngươi. sự tình chỉ đơn giản như vậy không muốn có thêm chuyện phiền phức."
Dạ Kiêu Cửu tuyệt đối không phải nam nhân dưới tình huống này còn có tâm tình thản nhiên ngắm trăng. Cái gọi là uống rượu, chẳng qua là hắn có lý do mà thôi.
Đều là tính toán của hắn cất giấu bên trong.
Đôi mắt hẹp dài đào hoa của Dạ Kiêu Cửu nhìn thoáng qua Quân Cơ Lạc, con ngươi liễm diễm đao nhọn:"Được rồi. Cửu Thiên Tuế đã gấp gáp như vậy thì ta liền phụng bồi. Cho dù thế nào đêm nay ta cũng nhất định phải cứu được quốc sư trở về."
Dạ Kiêu Cửu vừa dứt lời liền thổi một tiếng khẩu tiếu. Khẩu tiếu vừa vang lên không lâu, trên ngã tư trống trải đột nhiên truyền đến tiếng ngựa hí vang, con ngựa phi nhanh tới trước mặt Dạ Kiêu Cửu thìdừng lại.
Quân Cơ Lạc không biết hắn còn những trò gì liền hỏi:"Dạ quốc chủ, không phải ngươi muốn dâng tông mã thất tây vực cho bản đốc đấy chứ?"
Dạ Kiêu Cửu nhẹ vỗ về đầu ngựa, cười yêu mị:"Cửu Thiên Tuế, ta đặt cho con ngựa nay một cái tên vô cùng dễ nghe. Nó tên là ---- Lạc Đâu. hiện tại ta lấy nó làm lễ vật tặng Cửu Thiên Tuế ngươi..." Con ngựa như muốn chứng thực lời nói của Dạ Kiêu Cửu, ở phía sau vô cùng phối hợp phì mũi một cái thậtvang.
Trong mắt Quân Cơ Lạc khẽ biến hóa nheo lại.
Dạ Kiêu Cửu bỗng nhiên giơ bảo kiếm trên tay lên, hét lớn một tiếng, thân mình nhảy vọt lên, nhắm đầu ngựa dứt khoát bổ xuống. Đầu rơi xuống đất nhưng tông mã không lập tức chết ngay mà chấn kinh phi về phía Quân Cơ Lạc. Trong nhất thời, máu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-the-cua-hoan-quan-co-thai/735396/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.