Editor: Jun
Phong Hàn Lận cười lạnh:"Quân Cơ Lạc, thiên đường có đường ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi lại cứ nhất định chui vào. Quốc chủ và bổn tọa sớm đã biết chuyện ngươi bí mật tới Trần quốc. Sở dĩ chúng ta án binh bất động chính là để chờ ngày hôm nay!"
Quân Cơ Lạc vỗ tay, cười nhẹ:"Khẩu khí của Phong quốc sư cũng thực lớn đấy. Bản đốc khó có cơ hội đích thân đến Trần quốc một chuyến không thể không biết xấu hổ mà tay không trở về. Bản đốc nhất định phải mang hai cha con Trì Lệ Dập về để báo cáo kết quả công tác."
Khóe miệng Phong Hàn Lận hơi rủ xuống, đôi mắt như có lửa bốc lên, hắn nhẹ nhàng đảo phất trần trong không trung, bốn phương tám hướng của nghĩa trang liền xuất hiện rất đông binh lính Trần quốc mang theo tên lửa. Mấy người Quân Cơ Lạc bị bọn họ bao vây xung quanh.
Đôi mắt âm u của Quân Cơ Lạc trở nên thâm trầm, khuôn mặt tuấn mỹ như tạc vô cùng bình tĩnh, thong dong phất tay áo, Quân Cơ Lạc theo thói quen vuốt ve chiếc cằm bóng loáng của mình.
Phong Hàn Lận lấy từ trong tay ra một cái bát quái, vuốt râu, nói:"Quân Cơ Lạc, theo như lão phu thấy trên quẻ tượng, một năm trước hẳn ngươi đã phải mất mạng, nhưng vận khí ngươi tốt. Ông trời giúp ngươi, cho ngươi gặp quý nhân cứu mạng. Đáng tiếc, kiếp số con người đều đã được định sẵn rồi. Ông trời định canh ba ngươi phải chết mà canh bốn ngươi còn sống. Nhưng tới canh năm thì không hẳn ngươi còn có thể sống. Mà đêm nay, lão phu chính là người tiễn ngươi xuống âm tào địa phủ."
"Từ năm mười lăm tuổi, bản đốc đã phát hiện mệnh của bản đốc rất dày, Diêm vương cũng không dám thu thập bản đốc. Nhưng đáng tiếc vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-the-cua-hoan-quan-co-thai/735381/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.