Edit: Bách Tử Liên
"Bản đốc đã một đoạn thời gian không có gặp Nhiếp chính vương, đêm nay đột nhiên có chút nghĩ tới Nhiếp chính vương. Liền tới nhìn xem!" Mặt Quân Cơ Lạc khẽ kéo, cười thật âm trầm.
Trong mắt Mộ Dung Quân Thương rất nhanh xẹt qua một chút ghét bỏ, khẽ nhếch khoé miệng, im lặng cười.
Quân Cơ Lạc lập tức nhảy xuống, hai tay chắp phía sau, đôi giày bó dẫm nát đá, đi đến trước mặt Mộ Dung Quân Thương. Mộ Dung Quân Thương ngẩng đầu, tầm mắt hơi giương lên, ánh mắt hai người chạm nhau giữa không trung.
Đôi mắt hoa đào của Mộ Dung Quân Thương xẹt qua một chút ý lạnh.
Quân Cơ Lạc tự nhiên cười, "Nhiếp chính vương, có bằng hữu từ phương xa tới, vui đến quên trời đất. Bản đốc đã hạ mình đến quý phủ của ngươi, lại không mời bản đốc vào trong ngồi một chút, ý ngươi là sao?"
Mộ Dung Quân Thương trầm mặc một hồi, mới nhếch môi, cứng nhắc nói, "Cửu Thiên Tuế - mời!"
Đuôi mắt Quân Cơ Lạc khẽ chọn, cố tình lộ ra nụ cười rực rỡ như hoa với Mộ Dung Quân Thương, sau đó hắn hất hất áo bào, bộ dạng nhanh nhẹn đi vào phủ Nhiếp chính vương. Mà sau khi hắn vào vương phủ, mấy trăm thị vệ mặc khôi giáp kia cũng dũng mãnh đi vào vương phủ một cách trật tự, xếp thành hai hàng ngay ngắn ở khoảng trống tại cổng vương phủ.
Quản gia cau mày, nói khẽ bên tai Mộ Dung Quân Thương, "Chủ tử, Quân Cơ Lạc hắn... cũng quá khôngcoi mình là khách đi." Đây rõ ràng là phủ Nhiếp chính vương, nhưng nhìn bộ dáng hống hách của hắnlúc này, lễ phép một người khách nên có còn đâu nữa.
Sâu trong đôi mắt hoa đào của Mộ Dung Quân Thương đã có một tầng lạnh lẽo như băng. Mộ Dung Quân Thương không trả lời quản gia, chỉ là nói, "Kêu người chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-the-cua-hoan-quan-co-thai/735302/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.