Edit: Lavender
Đường Tứ Tứ quay đầu nhìn Đường Tử An, chuyện kiếm phổ nàng cũng không biết. Đường Tử An cúi đầu, làm sao còn dám nhận quyển kiếm phổ kia. Yến Mặc hào sảng nở nụ cười, đem quyển kiếm phổ kia nhét vào tay Đường Tử An.
Đường Tứ Tứ trở tay cần lấy quyển kiếm phổ, thái độ lãnh ngạnh nói với Mộ Dung Quân Thương, “Tam thiếu gia, ý tốt của ngài chúng tôi xin ghi nhớ. Nhưng vô công bất thụ lộc, Tử An còn nhỏ, ta không hy vọng hắn tạo thành thói quen tuỳ tiện thu lễ vật của người khác.”
Nhà Mộ Dung không có người nào thiện lương, đầu tiên cấp một chút ơn huệ nhỏ, sau đó sẽ đem người đẩy ra bán mạng vì bọn họ. Đệ đệ nàng cũng không có hèn hạ như bọn họ tưởng, tuỳ tiện đem mấy quyển kiếm phổ là có thể thu mua. Đối mặt sự lãnh ngạnh của nàng, Mộ Dung Quân Thương mím môi cười, liếc mắt nhìn Yến Mặc một cái, bảo hắn thu hồi kiếm phổ. Sau khi Yến Mặc thu hồi kiếm phổ, hắnmới cười xin lỗi, nói, “Đường nhị tiểu thư, chuyện này thật là bổn vương không suy nghĩ chu toàn.”
“Nếu tam thiếu gia đã hiểu rõ, chúng tôi không quấy rầy nhã hứng uống trà của ngài nữa.” Đường Tứ Tứ lại muốn rời đi. Lần này Mộ Dung Quân Thương đột nhiên ho dữ dội.
hắn ho rất lợi hại, sắc mặt cũng chợt trắng bệch như tờ giấy, trên trán mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
Đường Tứ Tứ chuẩn bị rời đi lại cúi xuống, nhìn thấy hắn ho lợi hại như vậy không giống giả. Hơn nữa nếu bọn họ cứ đi như vậy, lại có vẻ không tốt.
Ngẫm lại, vẫn là chờ một chút đi. Chờ hắn bớt ho, bọn họ lại rời đi.
Mộ Dung Quân Thương ho lần này, liền ho thật lâu. Chờ khi hắn vất vả ngừng ho, hắn nghiễm nhiên trở thành một người đẹp mang bệnh. Bệnh tật làm hai hàng lông mày hắn nhíu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-the-cua-hoan-quan-co-thai/735286/chuong-112-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.