Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Tiểu Di
Beta: Quảng Hằng




Một tay Quân Cơ Lạc vuốt ve cằm bóng loáng của mình. Có lẽ tuổi hắn cũng đã lớn, cũng nên nghĩ đến chuyện ổn định rồi.
Tính cách Đường Tứ Tứ có vẻ thích hợp với hắn, như vậy cuộc sống về sau mới không nhạt nhẽo, không thú vị.
Kỳ thật hắn vào cung làm thái giám nhiều năm thế này, cũng vì một mực báo thù.
Mà trải qua mấy năm nay tàn khốc nói cho hắn một đạo lý, mình muốn cái gì phải đi tranh, chỉ có nắm ở trong tay mới là của mình.
Chuyện trên đời này thực tàn khốc, một nam nhân có bản lĩnh phải sát phạt quyết đoán; cưới được thê tử tốt; bảo hộ được nữ nhân của mình... Dù sao lấy quyền thế hiện tại của hắn, hắn muốn kết hôn, đương nhiên phải lấy nữ nhân mà hắn không chán ghét để làm thê tử.
"Có thể lọt vào mắt của Cửu Thiên Tuế ngài, là vinh hạnh của Tứ Tứ. Chỉ là... Cửu Thiên Tuế người là hoạn quan, về sau mặc dù Tứ Tứ phải lập gia đình, cũng sẽ gả cho nam nhân thân thể kiện toàn, mà không phải giống loại biến thái giống như ngài." Giọng điệu Đường Tứ Tứ lạnh như băng, trên gương mặt thanh khiết nhưng lạnh lùng như sương.
Ý cười trên mặt Quân Cơ Lạc hơi ngưng lại. "Ngươi nói nam nhân thân thể kiện toàn là chỉ Thái tử Mộ Dung Ôn Trạch?"
Đường Tứ Tứ hừ lạnh: "Tóm lại không phải Cửu Thiên Tuế ngài là được."
"Vậy thật sự là đáng tiếc. Hoàng Thượng sớm đã hạ chỉ hắn phải nạp con gái của Sử thái phó là Sử Hao Lan làm Thái tử phi. Nếu nàng muốn gả cho hắn, chỉ có thể làm thiếp, mỗi ngày đều phải hành lễ với Thái tử phi." Quân Cơ Lạc dùng giọng điệu không tốt nói.
Chuyện Thái tử Mộ Dung Ôn Trạch nạp Thái tử phi, Đường Tứ Tứ tất nhiên đã sớm biết. Dù sao trước đó nàng chính là nương Mộ Dung Ôn Trạch để đả kích Đường Vân Nhiễm. Đường Vân Nhiễm tạm thời gặp biến cố không dậy nổi, Mộ Dung Ôn Trạch cũng tạm thời mất đi tác dụng. Về phần nói nàng muốn gả cho hắn? Ha ha, cùng một hố nàng sẽ không nhảy lần thứ hai.
Từ xưa đế vương đều bạc tình, Mộ Dung Nhược Hồng có thể sau khi đăng cơ, liền ghét bỏ thê tử cám bã này như nàng. Mộ Dung Ôn Trạch cũng không phải hạng người thiện tâm gì, nàng làm gì phải nhảy vào hố lửa này.
Trên mặt tuấn mỹ kia của Quân Cơ Lạc hiện lên nụ cười tà khí.
"Nàng không phủ định lời nói của bản đốc, xem ra là nàng thật sự có tâm muốn gả cho Thái tử Mộ Dung Ôn Trạch. Đáng tiếc, nguyện vọng này đời này của nàng đều không bao giờ thực hiện được." Chờ Thái tử thành thân xong, nàng sẽ biết ai mới là phu quân chân chính của nàng.
Đường Tứ Tứ cũng không muốn cùng hắn ở đây tiếp tục cãi về đề tài này. Nàng quay mặt qua chỗ khác, không vui trả lời: "Tùy ngươi, ngươi nghĩ như thế nào liền cho rằng như thế đi. Tóm lại, đại hoạn quan như ngươi nếu tiếp tục ép buộc ta, ta, ta... Cam đoan hôm nay sẽ không khách khí với ngươi."
Quân Cơ Lạc châm biếm: "Nàng chuẩn bị không khách khí với ta như thế nào? Là muốn lột y phục của ta, hay là sử dụng mỹ nhân kế đem ta làm tù binh? Nếu là như thế, bản đốc chính là cầu còn không được."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.