Chương trước
Chương sau
Cặp mắt Mộ Dung Long Thịnh đục ngầu sâu kín nhìn về phía Quân Cơ Lạc: "Cơ Lạc, ngươi hàng năm chạy bên ngoài, ngươi nói nghe thử Đường phủ Nhị tiểu thư là như thế nào?"
Quân Cơ Lạc cúi đầu, ánh mắt thản nhiên, bình luận: "Bình thường."
Mộ Dung Long Thịnh ngẩng đầu, trong hai mắt đục ngầu hiện lên một chút khôn khéo: "Như thế nào là bình thường?"
Quân Cơ Lạc cúi thân mình đầu cũng cúi xuống, làm cho người ta nhìn không thấy biểu tình trên mặt hắn:
"Diện mạo bình thường, tài trí bình thường, cầm kỳ thư họa cũng bình thường... Còn lâu mới bằng sự xuất sắc của thứ tỷ nàng ấy là Đường Vân Nhiễm, Đường Vân Nhiễm cầm kỳ thư họa mọi thứ tinh thông, nhất là nàng ấy còn tự nghĩ ra thể thơ, làm cho người ta nhìn mà ngưỡng mộ. Hơn nữa, nô tài có gặp qua Đường Đại tiểu thư, dáng vóc của nàng ấy có thể nói là bế nguyệt tu hoa, chim sa cá lặn. Nếu ngày nào đó bệ hạ nếu thấy nàng ấy, nhất định cũng sẽ đồng ý cách nói của nô tài."
Sau khi hắn bẩm báo xong tình huống này, khóe miệng còn hơi hơi nhếch lên một độ cong đẹp, hắn không hề nói dối hắn tuyệt đối không hề nói dối!
Khi so sánh cùng Đường Vân Nhiễm, đích thật Đường Tứ Tứ quả thực rất "kém".
Thanh danh của Đường Vân Nhiễm, Mộ Dung Long Thịnh cũng nghe người ta đề cập qua một hai lần. Hiện giờ nghe thấy Quân Cơ Lạc cũng đánh giá Đường Vân Nhiễm cao như vậy, Mộ Dung Long Thịnh thật ra có hứng thú đối với nữ nhân này.
Ông ta vuốt chòm râu của mình, vẻ mặt cực kỳ lạnh nhạt hỏi: "Vậy dáng người của nàng ấy thế nào?" Có khuôn mặt đẹp, cũng không đại biểu dáng người sẽ đẹp. Ông ta muốn, nhất định phải là loại cực phẩm.
Trong tròng mắt u ám của Quân Cơ Lạc hơi có ánh sáng chớp động, hắn không có gì giấu diếm nói: "Đẹp hơn Chiêu Dung nhiều!"
Năm chữ này lại làm cho Mộ Dung Long Thịnh kinh ngạc, Chiêu Dung tân phong trước mắt ông ta đã muốn là cực phẩm. Chẳng lẽ Đường Vân Nhiễm kia còn hoàn mỹ hơn sao.
Trong lòng Mộ Dung Long Thịnh rục rịch, nếu cho hoàn mỹ như vậy cùng ông ta song tu, vậy nhất định chính là chuyện làm cho người ta cực kỳ hưởng thụ.
Đôi mắt Quân Cơ Lạc khẽ nâng, liếc Mộ Dung Long Thịnh một cái, sau lại hạ giọng nói: "Hoàng Thượng, nô tài cảm thấy Thái tử điện hạ cùng Đường Nhị tiểu thư thân này không thể kết."
"Đến đây, nói lý do của ngươi." Ánh mắt của Mộ Dung Long Thịnh đã trở lại trên người nữ tử lõa thể nằm ở trên bàn kia, đôi tay lại yêu thích không buông ở trên da thịt bóng loáng của nàng kia tỉ mỉ vuốt ve.
Quân Cơ Lạc mỉm cười, bẩm: "Hoàng Thượng, nếu Thái tử điện hạ cùng Đường gia kết thân, vậy tương đương có được sự ủng hộ của Uy Viễn Đại tướng quân. Chuyện này đối với Hoàng Thượng người mà nói là thập phần bất lợi."
Quân Cơ Lạc thốt ra lời này xong thì thành công thấy được tia cảnh giác ở trên mặt Mộ Dung Long Thịnh. Mộ Dung Long Thịnh ngẩng đầu nhìn về phía Quân Cơ Lạc.
Quân Cơ Lạc không kiêu ngạo không siểm nịnh, vừa cười nói: "Nô tài ngu muội, chỉ là muốn nhắc nhở Hoàng thượng như vậy. Hoàng Thượng người là thánh chủ anh minh, chắc chắn sẽ biết phải làm như thế nào."
Mộ Dung Long Thịnh thích ăn kim đan, thích cùng đủ loại nữ tử song tu, tất cả những chuyện này đều là do ông ta muốn trường sinh bất lão. Đối với hoàng đế hoang dâm giống như ông ta, đương nhiên ông ta biết đạo lý nước có thể đẩy thuyền cũng có thể lật thuyền. Cho nên, ông ta tử thủ canh phòng nghiêm ngặt, cho đại hoạn quan Quân Cơ Lạc này quyền lực vô thượng, chính là vì có thể thay ông ta diệt trừ người có lòng dạ đen tối.
Hiện tại, ông ta chỉ trầm ngâm một lát, liền nói với Quân Cơ Lạc: "Chiếu ngươi nói như vậy, ngươi cảm thấy Ôn Trạch nên nạp dạng Thái tử phi nào, mới có thể làm cho trẫm an ổn không lo?"
Ông ta bình thường cực ít hỏi đến chính sự, không biết liền hỏi Quân Cơ Lạc, ông ta cảm thấy chuyện này thực bình thường.
Quân Cơ Lạc ngước khuôn mặt tuấn mỹ của hắn lên, sâu kín nói:
"Kỳ thật để Thái tử điện hạ tìm dạng nữ tử gì, loại chuyện này rất đơn giản. Đến lúc đó nô tài bày ra một ít danh sách những nữ tử gia thế hiển hách, nhưng người trong gia tộc ở trong triều lại không có thực quyền gì thích hợp để cưới, sau đó Hoàng Thượng tới bắt thăm. Biện pháp này, vừa mau lại vừa ít tốn thời gian. Hơn nữa nữ tử kia có thể được tay Hoàng Thượng bắt trúng cũng nhất định là có may mắn. Nữ tử như vậy làm Thái tử phi, nhất định là vô cùng tốt."
Mộ Dung Long Thịnh đối với đề nghị này của hắn đương nhiên cực kì vừa lòng. Chỉ cần không cho Thái tử cưới nữ tử có thể cung cấp trợ lực cho hắn, như vậy, hắn nạp ai làm Thái tử phi đều là râu ria.
"Chuyện này liền giao cho ngươi đi làm." Mộ Dung Long Thịnh vừa lòng gật đầu, Quân Cơ Lạc làm việc, ông ta cực kì tin tưởng.
Ánh mắt Mộ Dung Long Thịnh lại nhớ tới trên người nữ nhân giữa bàn mà ông ta đang bày các loại tư thế đùa nghịch, ánh mắt ông ta cẩn thận chăm chú vào trước ngực nữ nhân kia.
Nếu là ngày thường, Quân Cơ Lạc sớm đã phi thường "thức thời" lui ra. Nhưng hôm nay, hắn chẳng những không lui ra, hắn còn cung kính ôm quyền, lại nói với Mộ Dung Long Thịnh:
"Bệ hạ, Đường gia Nhị tiểu thư Đường Tứ Tứ kia hiện giờ cũng tới tuổi thích hợp để gả rồi, nô tài nghe nói Ngũ hoàng tử tựa hồ đối với nàng ấy cũng có ý."
Trên mặt Mộ Dung Long Thịnh lập tức không còn cao hứng.
"Xem ra đứa cháu gái của Trì tướng quân này rất được hoan nghênh. Trong đám hoàng tử của trẫm còn có nhiều người đều quý mến nàng. Giống với loại tai họa này, Cơ Lạc, ngươi tìm biện pháp bí mật giết nàng đi."
Giết nàng? Đuôi lông mày Quân Cơ Lạc nhướn lên, ai dám giết nàng, hắn cho biết tay!
Đầu Quân Cơ Lạc vẫn cúi xuống, đôi mắt u ám lại như hồ sâu, làm cho người ta thấy không rõ: "Bệ hạ, việc này tuyệt đối không thể. Trì tướng quân mới mất con, nếu cháu gái của ông ta lại xảy chuyện gì, tất sẽ làm Trì tướng quân càng thêm thương tâm khổ sở, dễ bị người xúi giục ly gián tình cảm quân thần giữa Hoàng Thượng và ông ta."
Quân Cơ Lạc nói tới đây, hơi dừng một chút: "Kỳ thật Hoàng Thượng người có thể áp dụng phương thức uyển chuyển ôn hòa. Tỷ như, đem Đường Nhị tiểu thư gả cho đại thần hoặc là hoàng tử đối với Hoàng Thượng người trung tâm, như vậy Trì tướng quân nhìn mặt mũi cháu gái của ông ta, sẽ càng chỉ có thể đối với Hoàng Thượng người trung thành và tận tâm. Nô tài đề nghị Tam hoàng tử, Tam hoàng tử đối với Hoàng Thượng người rất có hiếu tâm."
Sau khi Quân Cơ Lạc đem lời mình muốn nói đều nói xong, trong đôi mắt hắn rất nhanh hiện ra một chút giảo hoạt.
Mộ Dung Long Thịnh thực đồng ý ý tưởng của hắn, nhưng ông ta tận lực suy nghĩ, đứa con thứ ba này của ông ta thân thể quá kém, thậm chí trong khoảng thời gian này đã có vài tháng đều nằm ở trên giường, không tiến cung gặp ông ta.
Lấy tình hình thân thể hắn ta, nạp phi cho hắn ta, thì là hại hắn ta. Nhưng bài trừ Tam hoàng tử, đại thần hoặc là hoàng tử trung tâm nhất với ông ta chỉ còn lại có - Quân Cơ Lạc. Nhưng hắn ta là một hoạn quan a, đem Đường Nhị tiểu thư gả cho hắn ta, vậy rốt cuộc vẫn là có chút khó giao đãi với Trì Lệ Dập.
Mộ Dung Long Thịnh lại liếc mắt nhìn Quân Cơ Lạc, Quân Cơ Lạc không nói nữa, mặc cho hắn ta đánh giá, Mộ Dung Long Thịnh cũng thật sự đem toàn thân Quân Cơ Lạc đánh giá cẩn thận một lần.
Luận quyền thế, Quân Cơ Lạc hiện tại gần với ông ta nhất. Luận diện mạo, diện mạo Quân Cơ Lạc cũng không vô lại. Hơn nữa... hắn ta là người trung tâm nhất với ông. Mấy năm nay không biết thay hoàng đế như ông cản bao nhiêu kiếm, trung thần như vậy kỳ thật xứng với Đường Nhị tiểu thư vẫn là có thừa.
Mộ Dung Long Thịnh ngu ngốc lại nói với Quân Cơ Lạc: "Chuyện này, trẫm đã có quyết định. Bất quá chờ việc hôn sự của Thái tử nơi đó làm tốt rồi hãy nói."
"Dạ!" Khi Quân Cơ Lạc lui ra điện, khóe miệng kia nhẹ nhếch lên một độ cong muốn che dấu như thế nào cũng không che dấu được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.