_Editor: boong412 
Đường Tứ Tứ đột nhiên cảm thấy có chút ngượng ngùng, nàng lấy khăn tay lau nước mắt, sau đó cười nói "Biểu ca, muội vui khi nhìn thấy huynh nên mới khóc." 
Trì Hằng Liễu cong cong mi mắt, cười hai mắt khép lại như hình trăng khuyết. 
"Tứ Tứ làm sao lại cao hứng khi nhìn thấy biểu ca được, Tứ Tứ rõ ràng là thấy ta mang quà đến nên mới vui vẻ." Trì Hằng Liễu bỡn cợt cười trêu, Đường Tứ Tứ bị hành động này của hắn chọc cười. 
"Muội có viết thư bảo biểu ca mang quà đến cho muội đâu?" Quả thật nửa tháng trước Đường Tứ Tứ có viết thư cho Trì Hằng Liễu, xin một số vật cùng người nhưng mà tất cả đều dùng để đối phó Đường Vân Nhiễm. 
"Muội yên tâm, đều như tất cả những gì muội viết, như đúc không hơn không kém." Tuy rằng hắn không biết biểu muội của mình muốn làm cái gì nhưng hắn biết bên trong Đường gia cũng không phải bình yên vô sự như vẻ ngoài. Tối thiểu hắn biết Đường Trọng Nguyên không hề coi trọng biểu muội của hắn. 
Thêm vào đó còn có mẹ kế, đêm đêm bên gối thổi gió, cho dù Đường Tứ Tứ là con gái ruột của hắn, khi gặp chuyện không may, Đường Trọng Nguyên vẫn một lòng ghét bỏ nữ nhi này. Cho nên có thể giúp nàng, Trì gia bọn hắn tuyệt không một điểm keo kiệt. 
Khóe miệng Đường Tứ Tứ nhếch lên, lúc trước Đường Vân Nhiễm tặng nàng nhiều "lễ vật" như vậy, lần này nàng cuối cùng cũng có thể trả lễ. Cứ chờ xem, nàng phải lấy tốc độ nhanh nhất ra 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-the-cua-hoan-quan-co-thai/735176/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.