Cứ thế một đuổi một chạy, tới khi lúc mặt trời sắp tới hoàng hôn thì hai người đã cách ngọn núi kia không còn xa. Khoảng cách lúc này chỉ còn khoảng 10 dặm. Từ xa nhìn thì nó có vẻ rất nhỏ, nhưng càng lúc tới gần thì mới thấy nó lớn hơn rất nhiều, ngọn núi này cao tới hơn ngàn thước, kéo dài hơn một dặm, nhưng mà không ngờ nhất chính là nó lại nằm chềnh ềnh chặn ngăng phương hướng đi của Độc Nhĩ Kha.
Quả nhiên Độc Nhĩ Kha cũng nhận ra sự hiện diện của nó, hắn cũng biết khi tới ngọn núi kia thì sẽ gặp nguy hiểm, nhưng hắn cũng hy vọng bằng vào nó mà có thể thoát được truy sát của Võ Thương Khung. Đặc biệt Độc Nhĩ Kha còn thấy trên núi có khá nhiều cây cối, rất thuận tiện cho hắn luồn lách. Nhớ ngày đó hắn cũng dựa vào địa hình rừng núi mà hạn chế được sự truy sát của Ba Đặc Nhĩ lão tổ và đại trưởng lão Phả Lai, chỉ tiếc rằng trời không chiều lòng người để hắn bị rơi xuống vực sâu vạn trượng.
Độc Nhĩ Kha nghĩ vậy nhưng mà Võ Thương Khung lại nghĩ khác hoàn toàn. Trong ý định của hắn là chờ Độc Nhĩ Kha tới gần ngọn núi kia, hắn đột nhiên súc lực tăng tốc, sau đó ép hắn vào một vách núi, để cho hắn và sủng vật của hắn bó tay bó chân tốc độ giảm mạnh, mà hắn ở trên không trung có thể thoải mái di chuyển thoái mái công kích.
Hai bên đều có tính toán nhưng mà ai thành công thì chưa biết.
Khoảng cách tới ngọn núi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-than/917726/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.