Chương trước
Chương sau
Cùng lúc đó thì đám người Tôn bà bà nhanh chân lẹ tay trốn thật xa Tạc đan nhưng mà bọn họ mãi mà không nghe thấy tiếng Tạc đan nổ chỉ nghe tiếng gì đó rơi xuống đám lá cây nghe bẹt bẹt..
- Không hay, chúng ta bị trúng kế rồi!
Tôn bà bà nhận ra đầu tiên không khỏi hô lên. Những người này cũng đã nhận ra Tạc Đan chỉ là giả, bọn họ lại bị Độc Nhĩ Kha đùa giỡn trong lòng càng thêm tức giận. Lúc này mới quay sang nhìn Độc Nhĩ Kha thì thấy Độc Nhĩ Kha đã giải quyết xong tên lùn mặt chuột kia rồi, đã thế hắn lại còn đang đứng ở phía đằng xa ngạo nghễ nhìn bọn họ.
- Mọi người dàn trận, xong lên giết chết Huyết Tu La Hàn Kha.
Câu nói như phát súng hiệu lệnh, những người còn lại nghe tới thì nhìn nhau gật đầu sau đó chia thành ba tốp mỗi tốp ba người chia làm ba phía sát chiêu đánh thẳng về phía Độc Nhĩ Kha,sát chiêu tầng tầng lớp lớp phong tỏa cả đường lui của hắn.
Độc Nhĩ Kha tâm không hoảng, khi sát chiêu chín người cách hắn ba thước thì tay trái vung ra, lần này hai đoàn Hồi Linh Độc Đan bay ra chia làm hai hướng bay thẳng tới hai tốp người, mỗi đoàn năm viên Hồi Linh Độc Đan. Sau đó tay phải vung ra cả người phóng thẳng vào tốp còn lại.
Sáu người kia thấy Độc Nhĩ Kha lại ném ra Tạc Đan, tuy rằng nghi vấn hắn giả tạo nhưng mà vẫn tránh đi đống thời mỗi người đều vận kình phóng Mê Hồn Tán về phía Độc Nhĩ Kha, Mê Hồn Tán vô sắc vô vị vừa được đánh ra thì lẫn vào trong không khí, sau đó bay thẳng tới chỗ Độc Nhĩ Kha.
Cùng lúc đó quyền của Độc Nhĩ Kha đã đấm ra.
- Phá Sát quyền, Hàn Băng Thuẫn.
- Giảo sát.
- Huyền Thiên Thập Tam kiếm.
- Vô Ảnh đao.
Sát chiêu liên tiếp va chạm, Phá Sát quyền nện thẳng vào thân đao và thân kiếm khiến, đao toái kiếm vỡ, còn một chiêu Giảo sát chém thẳng lên Hàn Băng Thuẫn được ngưng tụ lên tay trái Độc Nhĩ Kha.
Đúng lúc đó Độc Nhĩ Kha biến chiêu hắn vận dụng Độc công được nén lại vào Tụ Linh Huyệt, lần này hắn chỉ vận chuyển năm phần độc khí, sau đó dẫn thằng tới Vạn Linh Huyệt, tâm niệm vừa động phát ra một chỉ phóng thẳng về phía ba người.
- Vạn Linh Sát chỉ - Liên Kích.
Lần này chỉ của Độc Nhĩ Kha phóng ra không chỉ một chỉ mà là liên tiếp ba chỉ, chỉ chỉ rất nhanh phóng thẳng tới ba người, lần này xuất chỉ Độc Nhĩ Kha đã điều chỉnh hướng đi nên nó không bị phóng về phía một người. Ba người sớm đã đề phòng Độc Nhĩ Kha vừa thấy hắn phóng ra Vạn Linh Sát chỉ thì nhanh chóng tìm cách tránh đi, rồi phát ra phòng ngự mạnh nhất.
- Bùm bùm…
Cùng lúc đó vô số tiếng nổ oanh động vang lên, chấn bay sáu người Tôn bà bà ra tít xa, tuy bọn họ đã nhanh chóng tránh đi nhưng vẫn bị ảnh hưởng bởi vụ nổ, ai cũng chật vật, thật khó coi.
Lúc này Liên kích chỉ cũng đã xuyên thẳng tới phòng thủ của ba người, ba tên này tuy rằng đã tìm cách trốn tránh nhưng khoảng cách thì gần chỉ hơn một thước, lại do tốc độ chỉ pháp quá nhanh, bọn họ muốn trốn cũng không thể, chỉ có thể tránh được phộ phận yếu hại rồi phóng ra phòng thủ mạnh nhất của mình.
Phụt…

Liên kích chỉ liên tiếp xuyên qua cánh tay ba người, một kẻ bị chỉ pháp xuyên vai, một kẻ bị xuyên qua lòng bàn tay, tên còn lại bị chỉ pháp khoét một lỗ ở ngực.
Á..á
Ba người cùng kêu lên đau đớn sau đó tay trái cùng vung ra một chưởng nện thẳng về phía Độc Nhĩ Kha. Bọn chúng cũng không hy vọng đả thương Độc Nhĩ Kha mà bọn chúng một chưởng này đều có dụng ý.
- Hàn Băng Chưởng – Hàn Băng Liên Tỏa .
Độc Nhĩ Kha liên tiếp đánh ra ba chưởng đối thẳng với ba chưởng của ba người.
Bành bành bành.
Liên tiếp ba tiếng kêu vang lên sau đó ba tên kia bay ngược trở lại, cũng đúng lúc va chạm Độc Nhĩ Kha nhạy cảm nhận ra có cái gì đó truyền qua cánh tay hắn, hắn cảm nhận một chút thì biết đó là độc dược. Độc dược này có một loại thì theo lỗ chân lông trên bàn tay của hắn ngấm vào da thịt còn một loại thì truyền thẳng vào trong người hắn theo linh khí của ba người kia.
- Muốn chơi độc với ta ư?
Độc Nhĩ Kha lật tay ném ra sáu viên Hồi Linh Độc Đan thẳng về phía ba tên kia.
Cùng lúc đó sáu người Tôn bà bà lại tấn công tới. Linh lực tràn ra, sáu người chia làm hai tốp lại chém thẳng tới Độc Nhĩ Kha.
- Thập nhị liên châm.
Tôn bà bà bỗng nhiên vươn tay ra, đột nhiên từ trong tay áo bà ta bay ra mười hai ngọn ngân châm đen sì, mỗi ngọn dài hơn một gang tay, sáu ngọn song song bay trước sáu ngọn còn lại song song nối đuôi theo sau phóng thẳng về phía ngực Độc Nhĩ Kha. Làm xong tất cả lão bà này lại vươn tay ra phát ra một trảo hướng thẳng tới hai hốc mắt Độc Nhĩ Kha, dụng ý muốn cho Độc Nhĩ Kha bị mù hai mắt.
Những người còn lại người thì dùng đao, người thì dùng kiếm chém thẳng về phía bộ phận yếu hại trên người Độc Nhĩ Kha.
Độc Nhĩ Kha cũng không đứng đó chịu trận, hắn cảm nhận nguy hiểm nhất chính là sát chiêu thập nhị liên châm của Tôn bà bà. Bộ pháp bước ra, Độc Nhĩ Kha bước qua nửa vòng, cả người xoay ba trăm sáu mươi độ cùng lúc đó một quyền Phá Sát quyền đánh ra, cùng với đó hắn thi triển Hàn Băng Thuẫn ngăn cản thập nhị liên châm bởi vì trong số sát chiêu, năm người kia thì hắn tránh được, còn thập nhị liên châm của Tôn bà bà quá nhanh và phóng đi quỹ tích quá quỷ dị, Độc Nhĩ Kha cảm giác nó có thể đổi hướng theo hướng của hắn bởi vậy hắn cảm giác như không thể tránh né. Cũng lúc đó hắn vung tay ra Bát Bộ Diêm Vương Đoạt Mạng ném thẳng về phía năm người kia.
Phập phập..
Chỉ thấy thập nhị liên châm không có chút cản trở đâm thẳng vào Hàn Băng Thuẫn. Chỉ thấy sáu thanh ngân châm đầu tiên đâm vào khiến cho Hàn Băng Thuẫn trực tiếp rạn nứt vỡ tan tành thành từng mảnh, cùng với đó thì sáu thanh ngân châm này cũng không còn bao nhiêu lực không thể xuyên qua lớp áo hộ giáp trong người Độc Nhĩ Kha. Nhưng Hàn Băng Thuẫn bị mất đi thì đúng lúc đó sáu thanh ngân châm phía sau lại phóng tới trực tiếp đâm thẳng vào ngực Độc Nhĩ Kha, đâm cả vào lớp áo hộ giáp, trực tiếp xuyên qua thành sáu cái lỗ thủng trên lớp áo sau đó đâm thẳng vào ngực Độc Nhĩ Kha nhưng mà nó cũng đã không còn bao nhiêu lực không thể đâm thủng được lớp da dày của Độc Nhĩ Kha.
Tiếp đó là một trảo của Tôn bà bà cũng đánh tới, trảo này thật hiểm nhắm thẳng về phía hai con mắt Độc Nhĩ Kha. Trảo này cũng không phải đơn giản là một trảo, mà là trảo trảo, trảo trảo hoa lên như một tượng quan âm nghìn tay sống đang vung cả ngàn cánh tay lên, chỉ thấy trảo biến ảo thành thập nhị trảo không thể đoán ra đâu là trảo thực đâu là ảo ảnh.
Độc Nhĩ Kha cũng ngưng trọng, hắn cũng không dám nắm chắc đánh trúng thực trảo, bởi vậy hắn đánh ra một Phá Sát quyền đánh thẳng vào trung tâm thập nhị trảo.
Bành.

Quyền trảo giao nhau, nhưng không có chấn động, chỉ thấy một quyền của Độc Nhĩ Kha nện vào trảo kia thì như nện vào bông, thủ trảo của Tôn bà bà lại mềm như một con rắn, uốn lượn theo nắm tay Độc Nhĩ Kha quấn lấy cổ tay hắn, ngay sau đó móng tay sắc nhọn lóe lên Tôn bà bà rút tay lại thì móng tay cũng cào thành một đường dài trên bàn tay Độc Nhĩ Kha. Năm móng tay sắc nhọn trực tiếp để lại năm đường máu kéo dài từ cổ tay Độc Nhĩ Kha đến khớp ngón tay hắn. Cùng với đó cảm giác đau đớn truyền tới Độc Nhĩ Kha, ngoài cơn đau Độc Nhĩ Kha lại cảm nhận được có hai đoàn độc tính chạy vào trong người hắn theo đường máu.
Bùm bùm bùm…
Phía bên kia, Hồi Linh Độc Đan do Độc Nhĩ Kha ném ra nổ tung, ba tên kia lại đứng ngay trung tâm vụ nổ bị nổ cho máu thịt tung tóe.
Ba tiếng kêu thảm thiết vang lên rồi im bặt, chỉ thấy ba tên đó nằm xuống đất rồi không động đậy không biết là đã chết hay chỉ ngất đi.
- Uỳnh uỳnh. Rầm rầm.
Đúng lúc này mặt đất chấn động, rung lên kịch liệt, đại địa như bị chấn động sau đó nghe được vô số tiếng hống gào cùng với đó là tiếng bước chân của rất nhiều ma thú càng ngày càng gần. Sau đó Độc Nhĩ Kha nhìn thấy đám Thanh Lang lúc này nhìn về phía hắn hai mắt đỏ lòm, đang muốn xông lại phía này, ngay cả Tiểu Lang cũng có dấu hiệu bất ổn, nhưng mà vẫn may nó còn áp chế được, Tiểu Lang vẫn còn đủ tỉnh táo thỉnh thoảng hống lên cảnh cáo đám Thanh Lang, lúc này mới bớt hơn nhưng càng lúc thì tình trạng này càng trở nên gay cấn, ngay cả Tiểu Lang cũng trở nên khó khắn, đã có một số con Thanh Lang không chịu nổi trực tiếp phóng lại đây, cũng may chúng đều bị Tiểu Lang một trảo đánh chết.
- Thú triều, chuyện gì xay ra?
Theo bản năng đầu tiên là Độc Nhĩ Kha nghĩ tới là thú triều, sau đó không khỏi thốt lên nghi vấn.
Khách khách…
- Huyết Tu La Hàn Kha. Ngươi không biết chuyện gì xảy ra sao?
Tôn bà bà thấy vậy thì cười lên khanh khách, tiếng cười rất chói tai nói.
Độc Nhĩ Kha híp mắt lại, ánh mắt đầy hàn ý nhìn Tôn bà bà nói.
- Là độc dược các ngươi đã hạ lên trên người ta?
Tôn bà bà nghe vậy thì mặt cười khựng lại, nhưng ngay sau đó ý cười vẫn tiếp tục, bà ta lại cười lên khanh khách nói:
- Ngươi cũng nhận ra sao?
- Các ngươi cũng không phải hạ một loại độc nhỉ?
Độc Nhĩ Kha vẫn lạnh nhạt nói.
- Đúng ra thì là hai loại độc dược, ta vẫn cứ thắc mắc tại sao Vô Ảnh Tán lại không khiến cho ngươi bị ảnh hưởng mà chỉ có Thiên Hương Lệ còn có chút tác dụng, chỉ tiếc rằng nó không phải dùng hạ độc người bị hạ, mà là nó dùng người bị hạ độc mà thu hút đám ma thú tới.
- Thiên Hương Lệ.
Độc Nhĩ Kha lẩm bẩm ba chữ này, theo Độc Kinh nói thì độc dược tên càng hay càng đẹp thì độc tính của nó cũng càng cao, càng mạnh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.