Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện ngắn ngủi với Tô Yểu, Lương Sở Uyên đánh xe về Lương trạch.
Lúc này Tôn Giai Nhụy không ở đây, bởi vì cô ta có chuyện quan trọng hơn phải xử lý, không rảnh lo bên này. Trước đó mỗi ngày cô ta đều gửi tin nhắn hỏi thăm Lương Sở Uyên, giống như làm theo lễ phép, ngày hôm sau bị cự tuyệt cũng không tiếp tục. Lại hoặc là nói cô ta cũng không đem một cái người câm để ở trong lòng, chỉ là bất đắc dĩ trong nhà suốt ngày ân cần dạy bảo, mới miễn cưỡng làm ra vẻ bên ngoài -- ngôn ngữ của người câm điếc cô ta đều học, không đến mức tới thời điểm mấu chốt sẽ không cắt đứt dây xích, sinh hoạt sau khi kết hôn không can thiệp vào chuyện của nhau, cô ta đã sớm nghĩ tốt. Nhưng mấy ngày nay cô ta cũng không có thời gian để làm ra vẻ nữa, nguyên nhân là Côn Khiên.
Côn Khiên thích cô ta, vẫn luôn xem cô ta như nữ thần mà truy phủng, cô ta hưởng thụ điều đó, càng thích có người vội vàng tới nịnh nọt, tự nhiên là ai đến cũng không cự tuyệt. Mà đối với chuyện Côn Khiên có bạn gái này, cô ta đã sớm biết, nhưng cô ta không ngại, bởi vì việc này cũng không ảnh hưởng tới việc Côn Khiên truy phủng cô ta, cũng không ảnh hưởng đến việc cô ta tiếp nhận phần truy phủng này. Duy nhất có một lần không kiên nhẫn chính là bạn gái kia của anh ta đột nhiên nhảy ra chửi cô ta là tiểu tam. Cô ta khó chịu liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tam/1771176/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.