Chủ nhật hai người ngồi tàu điện về Ôn Thành, Khi về đến nhà trời còn chưa tối, trong không khí có bụi bặm màu cam vàng, lại tràn ngập mùi đất tanh ẩm ướt.
Hai ngày nay Ôn Thanh cũng đang mưa, thật sự là mùa hè sắp tới rồi.
Lương Sở Uyên đem hành lý đặt ở cạnh cửa, cởi giày xong, đi vài bước lại quay đầu lại, Tô Yểu còn đứng ở huyền quan gọi điện thoại, còn chưa phân thần được để thay giày.
Anh yên lặng đi qua, giúp cô mang dép lê ra, sau đó lại vỗ vỗ cẳng chân cô.
Tô Yểu theo bản năng làm theo, giày đổi thành dép lê mềm mại, thoải mái vô cùng, cô nói với điện thoại hai tiếng ừ, sau đó ngắt máy, trực tiếp đi về Lương Sở Uyên còn chưa đứng lên, áp lên phía sau lưng anh--
"Em có nặng hay không?"
Lương Sở Uyên cõng cô đi về phòng ngủ, lắc lắc đầu.
Cô cười ha ha, nói: "Vừa rồi là Quan Đình gọi điện thoại cho em. Anh còn nhớ Quan Đình không? Là bạn tốt nhất của em, mở phòng sách kia."
Lương Sở Uyên ở phía trước gật đầu.
Cô tiếp tục nói: "Cô ấy nói em thấy sắc quên bạn, để lát nữa em tìm cô ấy đi ăn cơm, em đồng ý rồi. Anh có muốn đi cùng không?"
Tới phòng ngủ, Lương Sở Uyên thả cô xuống, xoay người, lại cự tuyệt nói: "Lát nữa anh phải về nhà một chuyến."
Tô Yểu bừng tỉnh đại ngộ: "À đúng, anh nên về nhà một chuyến."
Anh rốt cuộc có thể mở miệng nói chuyện, tuy rằng chỉ là mấy chữ thì cũng là đột phá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tam/1771167/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.