Âm thanh "Yểu Yểu" này so với âm thanh đã sớm quen thuộc với Tô Yểu có sự khác biệt. Khàn khàn tới cực điểm, thậm chí có chút thô ráp, giống như tiếng lưỡi dao đâm vào mảnh vải, thanh âm trong cổ họng một bước cũng khó đi.
Tô Yểu nghe xong liền cứng người.
Chờ Lương Sở Uyên buông cô ra, mới phát hiện hốc mắt cô ướt át, nước mắt sắp rơi ra ngoài. Đầu quả tim thoáng chốc mềm thành bột phấn, anh đỡ mặt cô, [sao lại khóc?]
Thanh âm bên tai lại khôi phục bình thường, Tô Yểu dùng sức xoa xoa lỗ tai, thật cẩn thận mà chạm vào anh, "Sở Uyên...Vừa rồi anh, anh kêu tên em phải không?"
Lương Sở Uyên nhìn cô, như là khẳng định suy đoán của cô, lại kêu một tiếng: "Yểu Yểu."
Tay chân Tô Yểu mềm nhũn, vừa mừng vừa sợ, kích thích quá độ làm cô suýt nữa không thở nổi, cô bắt đầu nói lắp: "Anh anh anh anh có thể nói?"
Trong mắt Lương Sở Uyên mỉm cười, gật đầu, rồi rất nhanh lại lắc đầu, [tình huống có chút phức tạp.]
Đại sảnh khách sạn cũng không phải chỗ thích hợp nói chuyện, cảm xúc của Tô Yểu thay đổi rất nhanh, đã có người nhìn về phía bọn họ. Cô ấn ngực bình phục tâm tình, sau đó giữ chặt tay Lương Sở Uyên, "Chúng ta đi lên rồi nói."
Lương Sở Uyên: [được.] . Truyện Hệ Thống
Thang máy lên thẳng tầng tám, trong lúc đó hai người cũng không nói chuyện.
Bởi vì Tô Yểu cần bình tĩnh.
Nếu không cô vô cùng có khả năng sẽ phát ra tiếng thét chói tai ở nơi công cộng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tam/1771165/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.