Sau khi kỳ nghỉ tết nguyên đán kết thúc, Lương Sở Uyên muốn đi nước F một chuyến. Nói là bên kia có công việc cần xử lý, chưa nắm chắc ngày về, nhanh thì một tuần, lâu thì một tháng.
Tô Yểu xin nghỉ nửa ngày, đưa anh ra sân bay.
"Mới ở bên nhau liền phải tách ra một tháng, chúng ta như vậy có điểm giống yêu xa ở đất khách."
Bởi vì bên trong xe còn có người ngoài, Lương Sở Uyên phối hợp ra hiệu tay giống suy nghĩ trong lòng: [anh sẽ nhanh chóng trở về.]
"Vậy thì không cần, anh cứ làm việc của anh là được." Tô Yểu dựa vào bờ vai anh, có chút mệt rã rời, "Trong khoảng thời gian này công ty cũng rất nhiều việc, nếu anh về sớm, em cũng chưa chắc có thời gian bồi anh."
Lương Sở Uyên xoa xoa tay cô, lại dùng cằm cọ cọ đỉnh đầu cô, [mệt sao?]
Không ai đáp lời, anh cúi đầu, Tô Yểu đã ngủ. Vỗ vỗ ghế dựa ở đằng trước, anh làm cái thủ thế.
[Nói tài xế lái chậm một chút.]
Phiên dịch gật đầu, nói một câu với tài xế. Tốc độ xe từ đó chậm lại, Lương Sở Uyên đem người Tô Yểu hạ xuống, đầu gác trên đùi của anh, như vậy cô có thể ngủ thoải mái hơn một chút.
Từ kính chiếu hậu, phiên dịch liên tiếp nhìn về phía đôi nam nữ ở phía sau. Thời gian anh ta đi theo bên người Lương Sở Uyên làm việc cũng không tính là ngắn, hơn hai năm, lại hiếm khi thấy trên mặt anh lộ ra biểu tình như bây giờ, vô cùng dịu dàng, lại không giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tam/1771131/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.