Vương Lăng Phong đứng nhìn cánh cửa phủ tướng quân đóng chặt trước mặt, tâm trạng khá vui vẻ. Dù sao chuyến này cũng đã có thu hoạch hơn những lần trước, y đã có thể gặp được bảo bối, còn có cơ hội vào trong phủ tướng quân nói chút chuyện.
Đối diện với một đại tướng quân một lời không hợp liền đuổi người ra khỏi phủ của mình, y cũng không cảm thấy bất ngờ. Tính tình của đại tướng quân, y đã nắm rõ ràng.
Vốn dĩ y đã khắc chế bản thân, lựa lời nói chuyện để không chọc tức Hà tướng quân rồi, chỉ là y vẫn lỡ lời. Thời điểm y bị người của tướng quân tách ra khỏi bảo bối, y mới nhận ra thì đã quá muộn.
Thôi, con người thì cũng nên biết hài lòng với những gì mình đạt được.
“Thái tử điện hạ, giờ chúng ta làm gì ạ?” Phó Xuân là cận vệ thân cận của Vương Lăng Phong, thấy y cứ đứng yên nhìn cửa phủ tướng quân thì chủ động tiến lên hỏi.
Vương Lăng Phong khôi phục dáng vẻ bình thường, lạnh nhạt phất tay: “Hồi cung.”
Phó Xuân ngay lập tức phân phó kiệu, đưa y hồi cung. Hắn ta biết thái tử điện hạ kiểu gì cũng đã có đối sách cho việc này rồi. Điều mà khiến cả Vương Lăng Phong và Phó Xuân không thể ngờ được chính là chưa đến một ngày sau, người của Hà phủ lại tới tận cung tìm bọn họ.
Buổi sáng khi Vương Lăng Phong mới rời giường, đã thấy Phó Xuân gấp gáp chạy từ ngoài vào:
“Bẩm thái tử, đích thân Hà đại tướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tam-doc-than-doc-nhat-minh-em/3075878/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.