Hà Chiến Ý trở về Hà phủ, cảm giác đã tiêu tốn toàn bộ định lực cả đời tích góp của mình. Cuối cùng y cũng hiểu vì sao phụ thân lại chọn y là người đi nghe ngóng tình hình rồi.
Hà Văn Mộc thấy y trở về, lập tức tiến tới: “Tình hình thế nào rồi?”
“Đệ ấy rất tốt, theo quan sát của con, Đông cung đều là người của thái tử, khá an toàn. Con đã bàn với thái tử, cũng đã đem tâm phúc của chúng ta tới đó, thái tử đồng ý ngay lập tức.”
“Hắn ta thật sự lập tức đồng ý?” Hà Văn Mộc hơi bất ngờ.
Phải biết đám hoàng thân kia người nào người nấy đều coi Hà gia như cái gai trong mắt, ngoài mặt xưng huynh gọi đệ, trong tâm chắc đã tính đến bước dùng sát thủ ám sát bọn họ rồi. Việc Vương Lăng Phong đồng ý để người của ông ta lại Đông cung quả thật là chuyện lạ, y còn đồng ý ngay lập tức thì đúng là khó tin.
“Chuyện này không thể gấp, phải từ từ đợi xem sao.”
“Vâng thưa phụ thân.”
Hà Thiên Nhật là người trong cuộc, tuyệt nhiên không hề biết gì về chuyện này. Toàn bộ thời gian của hắn, không phải dùng bên người Vương Lăng Phong thì cũng là ngồi câu cá.
“Thời tiết hôm nay thật đẹp.” Hà Thiên Nhật nhìn mặt hồ phẳng lặng, hít một ngụm khí trong lành.
Vương Lăng Phong ngồi thẳng bên cạnh, cưng chiều vén tóc mai giúp hắn: “Không đẹp bằng em.”
Một lời trêu chọc, thành công khiến gương mặt hắn trở nên đỏ hồng. Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tam-doc-than-doc-nhat-minh-em/3075860/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.