-Anh đừng có vô lý như vậy có được không? Tôi đã nói rồi, tôi thật sự không quen Korn. Tôi phải nói bao nhiêu lần nữa, thì anh mới chịu hiểu hả? Tôi không quen anh ta đã đủ chưa?-Nó hét, rồi chỉ tay về phía cửa-Tôi muốn ở một mình. Anh đi ra ngoài đi! Không được sự cho phép của tôi, tôi cấm anh không được vào! Mau lên, anh đi ra ngoài đi!-Nói rồi, nó đưa tay đẩy mạnh anh. Nhưng với sức của nó, thì là một điều không dễ dàng. Ngược lại con người kia, vẫn đứng yên một chỗ. Anh nhìn nó, rồi nở nhẹ nụ cười khẩy:
-Em càng muốn đuổi tôi, thì tôi lại càng muốn biết. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Bây giờ ở đây chỉ có tôi và em, em tốt nhất nên nói thật đi. Em và Korn, là mối quan hệ như thế nào?-Anh hỏi, nó lắc đầu-Không nói đúng không? Được! Tôi sẽ cho em tội nguyện!-Nói rồi, Ahn nhanh chóng thu hẹp cái khoảng cách hiện tại. Anh áp sát cơ thể của mình vào nó hơn. Sau đó, giữ chặt hai cánh tay của nó áp lên tường. Đầu anh lúc này - hơi nghiêng xuống một chút:
-Ahn! Tôi cầu xin anh có được không? Anh đừng làm vậy với tôi mà! Hức, tôi không muốn mình có lỗi với giáo sư. Hức, anh cũng có thể làm việc này với bất cứ người nào khác. Nhưng đừng làm vậy với tôi, tôi là em họ của anh đó!
Em họ sao?
Không!
Anh chưa từng xem nó là em họ của mình một chút nào hết!
Mà anh xem nó..
Là một nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tai-kieu-hanh/2895167/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.