Nhà nó. Một căn nhà gỗ lớn nằm sâu trong một trang trại cà phê. Nếu muốn đi vào trong, phải đi qua một con đường đất đỏ. Mùa mưa, với những con người có nhà ở phía trong, là một điều rất ác mộng. Họ vất vả với bùn lầy, và di chuyển khó khăn.
Ấy thế, mà vẫn phải cố gắng chấp nhận. Nó cũng được xem, là một đứa rất gan lì. Dù khó di chuyển như thế nào đi nữa, thì mỗi ngày, nó vẫn đi đến lớp thường xuyên.
Vì vậy đến cuối năm, nó lúc nào cũng là một học sinh ưu tú. Ba mẹ của nó vì vậy, cũng rất mực hài lòng.
Sau khi đã được sự đồng ý của nó. Cái người mà nó gọi anh họ, cũng đã cố gắng hoàn thành nhiệm vụ của mình. Anh gửi xe ở bên ngoài, và cõng nó đi vào trong. Ở yên trên lưng Young, nó bỗng đỏ bừng mặt. Gần ấy năm, anh cũng đã trưởng thành rồi! Cả thể chất lẫn bên ngoài, điều thật sự rất hoàn mỹ. Còn nó, vẫn là một cô bé lọ lem.
Quả thật, cách xa anh nhiều thứ! Cấp bậc mà nó có, cũng chẳng bao giờ được bằng anh.
-Young! Hay là anh thả em xuống đi! Em có thể, tự đi vào trong được mà!-Dừng lại, anh đưa một nhìn lên nó. Thông qua đôi mắt này, anh dường như cũng đoán được vài thứ. Nó là đang sợ, anh xem thường nó sao?-Cho em xuống đi! Em muốn tự vào nhà!-Nó nói, anh gật đầu rồi từ từ đặt nó xuống. Đáp xuống với nền đất đỏ khô khan, nó bất giác cau mày. Mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tai-kieu-hanh/2895151/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.