-Tiểu Như! Ekey đang đợi em ở bên ngoài, em mau ra gặp nó đi! Còn anh, anh có chút việc cần nói với Đặng Vũ!-Tae nhìn nó bình thản nói như chưa có chuyện gì xảy ra. Nhưng trên thực tế, anh lại cố kiềm nén cảm xúc-Mau lên! Mau đi ra ngoài có nghe không? Hay em muốn, anh nổi giận mới chịu đi hả?-Đối diện khuôn mặt đang đỏ rực của Tae, nó sợ hãi đứng òa khóc.
Từ xa trông thấy nó, Ekey khẽ cau mày. Nếu anh không đến, chắc chắn sẽ xảy ra chuyện mất!
-Tiểu Như!-Ekey lớn tiếng gọi, rồi chạy đến bên cạnh nó-Anh đưa em rời khỏi đây! Hai người họ có chuyện cần nói với nhau, chúng ta không thích hợp để nghe đâu!-Ngước mắt lên nhìn anh, nó ủ rũ gật đầu-Ngoan lắm! Không được khóc nữa! Có gì đâu phải khóc chứ? Anh đưa em ra ngoài mua kem, có chịu không?-Nói rồi, anh đưa tay nắm lấy bàn tay nó kéo đi. Trước khi rời khỏi, Ekey không quên nhìn vào Tae, rồi gật nhẹ đầu.
_______________
Một phút trôi qua, hai con người đứng cạnh nhau im lặng. Những tán trắng của hoa bồ công anh, cũng đang bay lượn giữa màn không trung.
Bầu không khí ở hiện tại, chỉ thoang thoảng tiếng thở dài.
-Chúng ta, đã từng là bạn thân suốt 10 năm qua. Khoảng thời gian đó, cũng được coi là dài chứ nhỉ?
Cười nhẹ, Tae quay mặt sang phía Rin. Ai kia hít thở thật sâu, rồi bất giác gật đầu.
-Đúng vậy! Nó cũng được tính là dài!-Anh đồng tình, rồi quay lại đối diện Tae-Có lẽ ngay lúc này, tao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tai-kieu-hanh/2895134/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.