-Sao rồi Nhã Hân? Nó có bị sao không? Young nói gì với mày vậy?-Tắt ngay điện thoại, cô cau mày. Hỏi một lúc nhiều thế, cô biết trả lời thế nào?-Nè! Trả lời tụi tao nhanh coi! Mày làm tụi tao sốt ruột quá!-Nhi với Minh bồn chồn, hỏi tiếp. Đưa tay với lấy tách cafe, Nhã Hân bỗng mỉm cười.
-Young nói Tiểu Như không sao hết! Chỉ là..không thể đi học một vài ngày thôi. Bây giờ, người ta đang chăm sóc nó. Cho nên, bảo tụi mình đừng có vào. Tránh làm phiền người ta!
Cô đáp, rồi thư thái uống cafe. Đưa mắt nhìn nhau, Nhi và Minh khẽ thở dài. Thế thì, tạo cơ hội rồi còn gì!
_____________
*Cộp*
*Cộp*
Quay lại nhìn vào trong căn phòng trước mặt, Young cười nhạt. Một khi đã bước ra, thì rất khó để trở vào.
Đứng quan sát bộ dạng Young, Jeon khe khẽ lắc đầu, rồi bước nhanh về phía anh.
*Cộp*
*Cộp*
-Young! Nếu đã không thể vào, thì đi đến phòng làm việc của tao đi! Hửa?
Ung dung, Jeon đề nghị. Khẽ quay lại nhìn anh, Young miễn cưỡng gật đầu.
______________
BÊN TRONG
Ngồi bên cạnh giữ chặt bàn tay đầy vết thương của nó, Tae cúi mặt. Anh không nghĩ, mọi chuyện thành ra như thế này. Nếu anh có thể xuất hiện sớm hơn, thì tất cả đã quá tốt.
-Anh từng hứa, sẽ trả lời câu hỏi lúc đó của em. Anh còn chưa trả lời mà, em mau tỉnh lại đi! Không phải, em rất muốn anh trả lời hay sao? Cô bé ngốc! Em chính là người đó! Là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tai-kieu-hanh/2895098/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.