Dạ Sắc nhíu mày: “Đúng vậy, nhưng Diệp Trường An đã chết.”
Bùi Bạch Mặc liếc cô một cái: “Đúng, một người chết dẫn dắt em đặt chú ý lên đồng nghiệp của anh ta. Viết thư đe dọa là đồng nghiệp của anh ta, chân dung tâm lý tội phạm, còn cả những người quen biết ở công ty hàng không, phàm là những người biết nghĩ, đều có thể xâu chuỗi mọi việc rồi suy ra đồng nghiệp của anh ta.”
“Nếu Diệp Trường An là chủ mưu trong chuyện phát tán virus này, vậy sao anh ta lại để chính bản thân mình nhiễm bệnh đầu tiên?” Dạ Sắc hỏi tiếp.
Bùi Bạch Mặc cười cười: “Ha, điều này thì phải đi hỏi Cố Thải Vi. Xem xem rốt cuộc cô ta có quan hệ gì với Ninh Hán Và Cố Thần.”
Dạ Sắc nhớ rõ.
Cố Thải Vi, là người phụ nữ trẻ luôn nói mình và chồng rất yêu nhau, quê ở tỉnh R.
Dạ Sắc còn nhớ, khi đến nơi ở của Diệp Trường An, Bùi Bạch Mặc đã từng lén đưa cho cô một tờ giấy, có ghi một số vấn đề, trong đó cũng có hỏi có phải cô ta và Ninh Hán, Cố Thần quen nhau hay không.
Ngay từ lúc đó Bùi Bạch Mặc đã nghi ngờ Diệp Trường An?
***************
Trong giây lát, người bị hại liền biến thành kẻ hại người.
Trong năm người nhiễm virus Marbug, Diệp Trường An và Ninh Hán đã chết. Theo phân tích của Bùi Bạch Mặc, còn lại mỗi Cố Thần, là người liên quan nguyên nhân dẫn đến vụ án này.
Như vậy, hai người nhiễm bệnh khác là Kiều Kiều và Tiêu Tử Quy là người vô tội bị liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung/51147/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.