‘Sủng nhi, nói xong chưa hả, ta đói bụng, lấy thức ăn tới đi, người ta chính là đã nhịn thật lâu a! Là thịt ngon toàn bộ đem đến.’ Nó chính là không đành lòng giết y, cho nên nhịn đói một đêm chưa ăn gì. Mà trong hoàng cung, tên Hoàng đế kia lại xem y như bảo bối vậy, thức ăn ngon nhất định có phần đi. Đói muốn chết, đến một miếng thịt cũng không có mà ăn, là một loại tra tấn a. Vì bồi thường hắn bị loại đối đãi tàn nhẫn này một đêm, nhất định phải lấy một đống thức ăn tươi sống an ủi hắn một chút đi.
“A Không được! Ăn cái khác có được hay không Rau xanh ăn cũng ngon lắm, hoa quả cũng ngon nữa a!” Vì sao phải ăn thịt chứ Giết những tiểu động vật khả ái này rất đáng thương a!
“Sủng nhi ngươi đang nói cái gì đây Cái gì không được” Lôi Duẫn Hạo thu hồi ánh mắt nhìn con rắn đối diện kia, nhìn bảo bối trong lòng, lại nhìn đến con rắn nguy hiểm kia cùng y nói cái gì, trong lòng có loại cảm giác vô lực.
Nhưng hắn nghe không hiểu lời của thú vật. Trong đôi mắt kia cùng hắn đối diện, hắn thấy được một tia quen thuộc, như là ánh mắt chiếm giữ sủng nhi. Trong lòng đặc biệt sợ xà này nói ra cái gì dụ dỗ sủng nhi, cho nên khẩn trương ôm sủng nhi, bất an đem cái đầu nhỏ kia quay sang đối diện mình.
“Diễm Băng a! Nó nói nó muốn ăn thịt, ta nghĩ muốn nó ăn cái khác a, nhưng nó không để ý tới ta.” Sủng nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-yeu-tinh/1348375/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.