Chính là lại sợ mạo phạm đến tiểu mỹ nhân.Không ai nguyện ý cho người ta rình coi cơ thể xích loã của mình, còn bị người sờ vuốt vô số lần. Nếu như tỉnh lại, có thể hay không nổi cơn tức giận.
Nhưng Lôi Duẫn Hạo này lại là loại lớn mật, sợ hãi hai chữ này cũng chỉ là lướt qua trong đầu hắn, liền lập tức biến mất. Bàn tay to vẫn như cũng không ngừng ăn đậu hủ của người trong ao, lại càng ngày càng làm càn, giữ lấy mái tóc lam sắc của sủng nhi, loan hạ thắt lưng, đặt ở mũi nhẹ nhàng ngửi.
Thơm quá! Như có rất nhiều mùi hương của các loài hoa hợp cùng một chỗ, nhưng tươi mát dễ chịu. Không giống son phấn nồng nặc của cung phi, làm cho người ta cảm thấy phiền chán. Nghĩ đến người này quanh năm sinh hoạt giữa muôn hoa, cho nên tự nhiên nhiễm lên mùi hương của chúng. Buông sợi tóc kia xuống, bàn tay lớn mật xoa nhẹ chóp mũi khả ái của sủng nhi.
Khoảng cách ngày càng gần, gần đến mức nhìn thấy lông tơ trên làn da phấn hồng. Lôi Duẫn Hạo bất giác ngừng thở, theo đường công nhu hoà trên khuôn mặt, ngón tay thô ráp nhẹ nhàng xoa môi non mềm.
Lôi Duẫn Hạo gắt gao nhìn chằm chằm đôi môi đỏ mọng mê người, nhịn không được nuốt nước miếng. Hai mắt đỏ lên, khí tức cũng phập phồng, hảo muốn cúi đầu hôn môi, hảo muốn nhấm nháp một chút không biết sẽ là tư vị gì.
Ngón tay run rẩy thay thế cho môi hắn, nhẹ nhàng từng chút từng chút đẩy cánh môi hoa thuỷ nhuận,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-yeu-tinh/1348333/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.