Một đạo bạch quang chói mắt bọc quanh một đứa trẻ nho nhỏ, chậm rãi rơi xuống giữa một ngôi nhà không người! Bị bỏ rơi ở bên cạnh một cây chuối, theo bạch quang ngưng tụ trong cơ thể y. Đứa nhỏ vang lên tiếng khóc thật to, y biết y đã không còn mẫu thân…Giờ khắc này y là cô nhi. Tiếng khóc thê thảm của đứa nhỏ vang vọng trong rừng rậm an tĩnh…Theo tiếng khóc của y, không trung trời nhẹ thổi mưa đến, còn có xu hướng càng lúc càng lớn. Cây chuối duỗi dài lá cây, muốn vì y cản nước mưa! Thanh âm của y phiêu đãng! Chậm rãi, trong rừng rậm có rất nhiều tiểu động vật, tinh linh theo âm thanh tìm đến,cọ hai má non mềm của y!
“Y có thể hay không là đang đói bụng a” Một tên thụ tinh linh nhìn thấy đứa nhỏ đau lòng nói! Vẫy liên tục đôi cánh xanh, cho thấy hắn ta hiện tại có bao nhiêu nóng vội.
“Ân… Không biết nữa! Mà y ăn cái gì!” Tinh linh Hồ điệp vỗ vỗ đôi cánh xinh đẹp của chính mình, ngón tay đặt ở bên miệng suy nghĩ! Dáng vẻ mê người của nàng làm cho những thụ tinh linh đã cùng nàng sống mấy trăm năm vẫn nhịn không được nhìn ngơ ngác.
“Trên người có mùi hương thật thơm, thật ngọt!” Ong mật ong ong nói, nó thích nhất cái gì ngọt ngọt đó nha!
“Ách…. Ngươi mau chùi sạch nước bọt cho ta! Y chính là đứa nhỏ của công chúa!” Hoa Hồng tinh linh lôi kéo y phục hoả hồng mà giậm chân! Nàng nóng nảy vừa vội vừa giận, tuy rằng nàng thực sinh khí, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-yeu-tinh/1348331/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.